About Me

My photo
I live in Ho chi Minh city, Vietnam
I love shooting,swimming,listening music : rock, coutry.., and reading cooking book.. My job is to take care everybody's dentalhealth..

Wednesday, January 24, 2007

Nhớ!



Rảnh quá ngồi chả biết làm gì cả (mặc dù là còn một môn img) sang blog bác Kẹo bốc hốt một tấm hình về máy.Nhìn những gương mặt ngô ngố này sao mà nhớ thế nhỉ.Ai cũng có một kỷ niệm đáng nhớ với mình cả.Hehe xin điểm lại ..tất.. cả những gương mặt ở đây...Từ trên xuống dưới từ trái sang phải

Cái em cao cao hàng trên bên trái đầu tiên thắt bím hai bên rất dễ.. sợ ấy là bà tổ trưởng của mình _Tạ minh Tâm (ak chả nhớ họ cứ gán đại).Bà này chúa là nghiêm khắc cứ cuối mỗi kỳ tổng kết là y như rằng thế nào cũng có tên mình trong nhóm nói chuyện trong giờ học.Hồi ấy xếp thi đua tổ thì đề ra đủ mọi chỉ tiêu đến quái đản : điểm cộng giơ tay phát biểu (gạch như ô cờ), điểm trừ ăn quà vặt..điểm trừ xả rác... đểim trừ nói chuyện trong giờ học...Nói thật hồi mới vào tổ sao mà mình lại có ác cảm với mẹ này thế không biếtimg ghét ghét ghét!!!!!!!như xúc đất đổ đi.Tuy vậy càng học lên cao lúc thấy gắn bó hơn rồi thì xi xóa hết cả.Theo như tin vịt nhà bác Kẹo thì chị Tâm nhà ta có khóai một anh trai học bên chuyên tóan mà bây giờ cái trí nhớ tệ hại của mình vẫn không thể nhớ ra được là anh này tên gì chỉ nhớ là có 2 cái mắt , hai cái tai ,một cái miệng..img à hai cái chân rất dài.

Đứng bên cạnh là cậu Trang dô.Cậu này thì co với mình biết bao nhiêu là chuyện nhất là vụ xicandan mà tụi lớp nó ghét dựng lên.Hồi ấy nhớ có lần ngồi gân nhau cậu này ngồi trên bàn mình rất chăm chỉ nhất là mấy môn xã hội như Địa này Sử này ...còn mình thì cũng hơi khá mấy môn tự nhiên..thế là giờ kiểm tra nào cũng có vụ trao đổi tới nỗi điểm cao quá bị tụi trong lớp méc bà cô Liên (?). Mình còn nhớ sau vụ ấy bị mới phụ huynh và bị chuyển chỗ cậu ở đầu sông tớ ở cuối sông và còn bị gán cho cái biệt danh là " nói chuyện xuyên lục địa" nữa chứ.Toàn những kẻ rảnh hơi.Hè hè.Sau này nghĩ lại cũng thấy chúng ta hơi ranh mãnh Trang nhỉ.Ngày ấy mình rất hay tới nhà cậu này chơi , nhà trong chợ Hòang Ngân buổi tối ở đó rất ghê thế mà mình vẫn ráng lọ mọ tới ấy mượn sách tóan chủ yếu là để gặp được ông anh yêu quý của câu này.Anh này học tóan vào hạng siêu và là một trong những thần tượng của mình ngày ấy.MÌnh có cầm một cuốn toán vui mà chưa kịp trả.Sau này không biết cậu ấy chuyển đi đâu nữa...

Trần Hương_cậu này cũng có khồi chuyện _người phụ nữ nam tính của lóp chuyên văn cao lớn và cặp môi đỏ chót.mình ao ước có được cặp mỏ gợi cảm ấy.Ecec.là vì một lần có một em trai Chuyên Toán hỏi thăm một em lớp Văn môi đỏ.Chà nghĩ mãi chả ra ai..hehe..cơ mà mỗi người dù xấu hay đẹp đều có những ưu điểm riêng của mình.Nhớ hồi hè ra chơi chụp hình với nguyên đám mang vào ông anh họ coi xong và bảo mỗi cậu này xinh nhất vì có nụ cười đẹp..ak.Mình còn nhớ tìm được đến chơi nhà là cả một kỳ tích đối với mình ...đường gì mà quanh co ngõ nhỏ phố nhỏ..phờ cả râu..nhưng được đón tiếp khá là nồng hậu.Nói nồng hậu là vì nhà cậu này có món bánh rán đừong tuyệt cú mèo..mỗi lần cậu ấy chỉ cần nhe miệng xoen xóet " bố đẹp trai quá" thế là co k hi được cả đĩa..img.TH cậu ấy cũng thông minh nhưng số hơi xui nên chỉ vào được Trần Hưng đạo.Thi thỏang gặp nhau mấy đứa bên ấy rủ mình đi ăn ốc trên LHP ngồi trò chuyện rôm rả đủ thứ chuyện trong ấy có chuyện của thằng Ngóac nhà mình..cậu này gần như là gián điệp cho mình thông báo tin tức của cậu em họ quý tử ham chơi lười học.Nếu bảo mình nói cái gì ấn tuợng nhất ở cậu này thì mình nói ngay là khả năng vẽ truyện tranh!Mình không ở lại để xem được hết câu truyện còn vẽ dở......

Đứng cạnh bạn này là ai nhỉ?chịu nhìn tóet ra mà vẫn không nhớ.

Trần Gỉ nhà mình mặc cái đỏ trông thật nổi bật!!hehe.Nếu tình về thâm niên kết bạn thì cậu này chiềm giải nhất.Ngừoi bạn thân thiết từ thuở lớp một từ khi còn nhảy dây , chơi cước và lắc vòng.Bố cậu ấy cũng chơi thân với bố mình cho nên không thân không được mặc dù hai đứa đã co nhiều phen cãi to.Mình chưa bao cảm thấy tiếc vì đã chơi với cậu ấy vì trong lớp này theo như nhận xét của mình thì bạn Trần gì là người bạn chân thành , thẳng thắn và tôt bụng nhất.Mình thích những ngừơi thẳng thắn..họ có thể một lúc nào đấy làm cho người ta mếch lòng nhưng đều xuất phát từ ý tốt cả.Hiện tại cậu ấy cũng có một công việc ổn định,không ồn ào bon chen.Song quan trọng là cậu ý thấy thỏai mái với cuộc sống mình đang có...có lẽ kỷ niệm về nhau thi quá nhiều mày ạ nhưng ngay lúc này tao lại không thể viết được dòng nào.Tao vẫn giữ những lá thư mày gửi cho tao động viên tao những lúc tao thấy khó khắn nhất khi mới vào.Cám ơn mày vì tất cả!

Tiếp nữa là gia đình thân thương của mình :chú Linh(ngừơi có cái bím tóc dài kế bạn áo đỏ),chú Huyền(tóc dài ) và bố Ngọc(cũng tóc dài nốt đứng sau cậu Thu béo áo xanh ) Khiếp bộ tam này là ba cây gậy à không 3 cậy văn gạo cội của lớp (heeh ý kiến riêng của mình thôi chứ còn thế nào các bác khác vô tình đọc được cũng nhảy cẫng lên phản đối) Nói như vậy là vì trong đám chuyên văn lớp 5 ngày ấy thì họ học giỏi nhất và còn được tuyển thẳng còn mình thì phọt phẹt được 3 điểm.Xấu hổ!Gắn bó với nhau từ hồi học lớp 3 Văn của trường Trần Quốc tỏan bao nhiêu là kỷ niệm : những lúc về nhà cô Nhạn học thêm làm những bài văn tả cảnh , trước nhà cô là một cánh đồng lúc hồi ấy là đang vào mùa lúa chín, lần nào đi ngang qua cả bọn cũng vào đấy phá phách!Khi mùa mưa thì đến khổ vì những con đường bùn lầy lội mình sợ lắm những hôm chẳng may ngã đi toong bộ quần áo mới mặc.Thật ra những quang cảnh ở đây không biết từ bao giờ đã đi sâu vào những kỳ ức xưa cũ của mình và dường như cũng góp phần tạo cảm hứng trong những bài văn tả cảnh của cả đám ngày ấy...Rồi những buổi học thêm tóan ở nhà cô giáo ..dạy toán (tự nhiên lại quên mất tên cô này ) nhà cô này đi về phía trường Trần Hưng đ
ạo trước nhà có cây bưởi trĩu trịt quả rẽ trái từ đầu ngõ là dẫn tới một đầm súng rất rộng.Chưa lúc nào học hành màa thấy thỏai mái và vui vẻ như thế.Hết giờhọc cã bọn lại cứ lảng vảng ở đấy xem có cơ may nào xin được một bông súng trắng hay ít nhất là cũng nhân cơ hôi không có ai thì bẻ trộmimg..Nhớ những ngày mệt mỏi làm báo tường ở nhà Ngọc,lặn lội đi mò cá ở suối, rồi vặt trộm sen...Nhớ những buổi trưa lang thang tới nhà chú Huyền ngửi mùi cám heo mà cứ khen lấy khen để là sao thơm thế...Nhớ những trưa nằm tréo khoeo nhà chú Linh đung đưa cái võng cho em bé` ngủ...Thế mà nhanh thật giờ ai cũng kiếm được việc và chú Huyền thì lại sắp chống lầy nữa..

Hai cậu một mặc áo xanh trắng đang đùa với cậu diện áo len vàng ấy là bạn Hương và bạn Thu béo.Ban Hưong này thì nổi tiếng côn đồ đầu mấu ở lớp giò cũng biệt tăm mình chả thấy ai nhắc gi tới kể từ hồi cấp 3 nữa nhưng nghen ói là học bên Trân Hưng đạo.Với tính cách của cậu ấy thì mình đóan giờ đang làm bên công an cũng nên.Ban Thu béo thì từ hồi cấp ba khi mà mình không còn học Văn nữa mà đầu quân sang chuyên hóa thì có vẻ thân thiết với ông bố quý hóa của mình ??BẠn này học ở lớp cũng bình thường nhưng giờ lại là Trùm của lớp đại học.

Tiếp theo nữa là Nhóm của bạn Thược.Theo trí nhớ thì nhóm này gồm 6 ngừoi : Thược hay là kẹo béo kẹo ngọt gì đấy(áo màu đỏ tóc hai bím), Giang(bạn mặc áo rét màu hồng cổ lông , Hậu( áo màu tím) bạn này giờ du học bên Nga,con Mai móm, Tố, Khôngb iết có thiếu không nữa nếu thiếu thì mới chủ nhân thơợc ngố vào đính chính nhá.

Chà mệt kinh.cUối cùng điểm thêm vài bạn sinh xắn nhất lớp mình hồi đó : đấy là bạn Yến ( lớp 10 nhận mình là vợ mới chết) (mặc áo vàng ở hàng dưới), ban phương đứng thứ 2 hàng trên cùng từ bên phải đếm sang, bạn Hà zím ben cạnh Phương cao nhât lớp và cũng khá nổi tiêng ở trường vì cháu cô phó hiệu trưởng.Mình cũng cám ơn mấy bạn này vì nhờ vậy mà lớp chuyên văn mới được nhiều ưu ái chú ý như vậy (nhưng thực ra bây giờ ngẫm lại mình mới thấy thế chứ hồi đó mình chả quan tâm qué gìimg)

******************************************************************

xin tặng mọi ngơời một bài hát của Gạt tàn đầy.Mình lấy nó từ blog của em Tac Xíu img

"Những lý ức tốt đẹp dường như không tìm cho mình được sự dai dẳng cần thiết, nó cứ hững hờ trôi dài trên dòng sông, và kẻ lưu giữ phải ráng ngược dòng vớt trở lại, họặc mất hẳn đi trong tiếc nuối không hiện hữu thêm một lần nào nữa…Trầm ngâm những ký ức ùa về, góc phố, hàng cây, những quá khứ quá đỗi thân quen, và khao khát ngày về lại bùng cháy.

Sóng cuốn lớp lớp trôi xa về đâu

Nhắn với gió cho ta một câu

Rằng sẽ giữ mãi mãi trong tim ngày xanh

Ngày về đợi chờ, ta đi trong mơ,quên bao ưu tư

Những ký ức quá tươi đẹp và chỉ con có thể cất giữ nơi ký ức.Như hạnh phúc đã xa tầm tay, chỉ còn lại nỗi nhớ man mát không còn kìm nén được nữa và tất cả vỡ òa…"

Tuesday, January 23, 2007

Trường hận ca



Trong một dịp tình cờ, cô nữ sinh trung học mới 16 tuổi Vương Kỳ Dao đã được một người bạn họ Trình gửi bức ảnh của cô cho tạp chí Đời Sống Thượng Hải. Bức ảnh đó đã biến Kỳ Dao từ một cô gái bình thường được đông đảo người dân biết đến rồi đoạt giải á hậu cuộc thi hoa hậu Thượng Hải. Cuộc đời cô cũng sang trang từ đó.

“Hồng nhan bạc mệnh”, câu nói ấy quả không sai với trường hợp của Vương Kỳ Dao. Ước muốn nhỏ nhoi là có một cuộc sống bình yên không địa vị bên cạnh người mà mình yêu thương lại không thể có được. Một cuộc tình lãng mạn nhưng chóng vánh với chủ nhiệm Lý; chuyện tình với Trình tiên sinh mong manh, dang dở. Ánh mắt nhìn e ấp, tiếc nuối, những giọt nước mắt đắng cay, những cái ôm siết chặt... Cái đẹp được tôn vinh trong bi kịch và bế tắc...

Thế nhưng, bên cạnh những giọt nước mắt đau khổ, buồn bã, trong cô vẫn toát lên một nghị lực sống, một trái tim khao khát yêu thương... Hành trình của cuộc đời Vương Kỳ Dao có lúc màu hồng, có lúc xám xịt, đắng cay, để lại những cảm xúc sâu lắng, đè nặng tâm trạng người xem về một khát vọng sống mãnh liệt...

Một phần sức hấp dẫn của Trường hận ca nằm ở chỗ bộ phim này được chuyển thể từ cuốn tiểu thuyết kinh điển cùng tên, từng gây ảnh hưởng rộng lớn của nữ tác giả nổi tiếng người Thượng Hải Vương An Ức.

Mượn tên từ một bài thơ của thi sĩ Bạch Cư Dị, Trường hận ca của Vương An Ức đi vào cuộc sống của những ngõ nhỏ lắt léo, bên ngoài rộng mở nhưng bên trong rất bí ẩn của thành phố Thượng Hải. Đó là nơi cất giữ những câu chuyện đồn đại chẳng đâu vào đâu, là địa điểm cư trú của những chú chim câu sáng suốt nhưng lại âm thầm, và giữa cuộc sống có phần mờ xám, u uẩn đó, nổi lên nhân vật Vương Kỳ Dao.

Trường hận ca lôi cuốn bởi cách kể chuyện có duyên, bởi sự khăng khít giữa tình và cảnh, giữa con người với con người giữa bao la vô thường. Tác giả chia nhỏ câu chuyện để tạo nên những điểm nhấn, hút người đọc vào thân phận Vương Kỳ Dao, bi kịch của một con người nhỏ bé. Nàng thuộc về những ngõ hẻm tối tăm, nàng bị trói buộc bởi sức mạnh của lời đồn đại, người hiểu nàng hơn cả là những chú chim bồ câu chứng kiến niềm vui và cái chết tức tưởi của nàng........

Copy từ Tuổi trẻ...img

************************************************************

Mình cho rằng Trương Khả Di(đóng Vương Kỳ Dao lúc già)đã thể hiện rất thành công nội tâm nhân vật trong sự giằng xé giữa thực tại và quá khứ huy hòang mà uẩn ức.Mình cũng rất ấn tượng với nhân vật họ Trình_chàng nhiếp ảnh chân tình tốt bụng cả cuôc đời dõi theo hình bóng người mình thương không một chút tính tóan."Anh không mong gì kiếp sau mà chỉ mong kiếp này em sống tốthơn mà thôi"

Wednesday, January 10, 2007

P2P và vấn đề chia sẻ, tìm kiếm file nhạc!

Mấy hôm trước đứa em nó nhờ down nhạc về mà bận quá chẳng làm giúp cho nó bữa nay ngồi rảnh rỗi tiện thể vô http://www.namdinhonline.net
kiếm một bài viết cũ của bác Kaz bốc hốt về đây cho dễ đọc.Ai muốn coi chi tiết ghé vô đọc Ở đây
P2P và vấn đề chia sẻ, tìm kiếm file nhạc!
Trong bài viết này mình sẽ giới thiệu sơ qua về mạng ngang hàng và các ứng dụng của nó, đặc biệt là việc chia sẻ và tìm kiếm file nhạc (ở phần 3 - Ứng dụng). Bằng cách tận dụng mạng ngang hàng, mình đã tìm được hầu hết file nhạc mà mình cần hoặc bạn bè nhờ. Hy vọng bài viết này sẽ giúp các bạn có thêm 1 công cụ tìm kiếm, để đáp ứng niềm đam mê âm nhạc của mình. Ngoài ra bạn cũng nên đọc phần 4 để tránh bị tấn công khi vào mạng P2P.

Nếu không muốn tìm hiểu qua về mạng ngang hàng, bạn có thể đọc luôn phần 3 để biết cách ứng dụng mạng hang ngàng vào việc tìm kiếm file nhạc.

1. Mạng P2P
Mạng P2P (peer-to-peer, mạng ngang hàng) là một cái tên, một khái niệm để chỉ những mạng máy tính được thiết lập bằng cách tận dụng khả năng tính toán cũng như băng thông của cộng đồng các máy tính trên mạng. P2P khác với các mạng máy tính phụ thuộc vào một số ít server. Một cách cơ bản, mạng P2P sẽ kết nối những máy tính trong mạng của mình thông qua các giao thức riêng, với một mục đích nhất định (và thường là thông qua một chương trình được cài đặt trên máy tính). Đó có thể là phục vụ mục đích chia sẻ file âm thanh, file video, file dữ liệu hay bất cứ một dạng dữ liệu số hóa nào khác.

Một mạng P2P đích thực là một mạng mà các máy tính trong đó không phân biệt đâu là máy trạm (client), đâu là máy chủ (server). Các máy tính trong mạng P2P có vai trò ngang hàng nhau, mỗi máy tính vừa có thể là máy trạm vừa có thể là máy chủ. Nói cách khác, mỗi máy tính trong mạng P2P đích thực vừa có thể nhận dữ liệu mà máy khác chia sẻ, vừa có thể chia sẻ dữ liệu mình có với cộng đồng. Ngoài ra, mạng P2P đích thực không tồn tại một máy chủ trung tâm nào làm nhiệm vụ quản lý, hoặc là hướng dẫn thông tin tìm đường đi trên mạng cho các máy tính.

Mạng P2P �lai� khác với mạng P2P đích thực ở chỗ là nó có những máy chủ lưu trữ thông tin về các máy tính trong mạng. Đó là các thông tin như danh sách và vị trí của những file mà một máy tính muốn chia sẻ, hoặc là những file mà một máy tính cần có. Dựa vào những thông tin này việc tìm kiếm và chia sẻ file sẽ nhanh hơn. Nhưng nhược điểm của cách làm quản lý tập trung này chính là sự bị kiểm soát. Phần dưới sẽ giải thích rõ hơn về điều này.


2. Về việc bản quyền
Chia sẻ cho nhau những gì mình có là một ý tưởng tốt. Nhưng phần lớn những file âm thanh, video, phần mềm� mà cộng đồng chia sẻ với nhau trong những mạng P2P đều là những bản copy của những file có bản quyền. Vì thế, hành vi chia sẻ này có thể coi là bất hợp pháp. Việc làm này sẽ gây tổn thất rất lớn về doanh thu cho ngành công nghiệp thu thanh hay điện ảnh. Chính vì thể những tổ chức như RIAA (Hiệp hội Công nghiệp Thu thanh Mỹ) hay MPAA (Hiệp hội Công nghiệp Điện ảnh Mỹ) đã vận động Chính phủ Mỹ đưa ra những đạo luật để ngăn chặn sự phát triển của những mạng P2P. Và thành công bước đầu của 2 hiệp hội này chính là việc làm ngừng hoạt động của một trong những mạng P2P lớn nhất thế giới, Napster.

Napster là 1 mạng P2P lai. Trong đó bao gồm hệ thống các máy chủ lưu trữ một số lượng khổng lồ địa chỉ các file âm thanh, video mà các máy tính trong mạng muốn chia sẻ. Và các nhà quản lý chỉ cần theo dõi những máy chủ này, mạng sẽ bị kiểm soát. Napster đã bị sụp bởi điều này, họ đã lưu trữ quá nhiều những địa chỉ của những file âm thanh có bản quyền, và bị RIAA buộc tội là tiếp tay cho việc vi phạm bản quyền.

Tuy nhiên, với những mạng P2P đích thực thì việc kiểm soát là rất khó khăn. Có lẽ vì thế mà RIAA và MPAA đành tính tới giải pháp hợp tác với những mạng P2P. 2 tổ chức này điều đình với những cá nhân và tổ chức sáng lập ra mạng P2P khuyến cáo thành viên của mình trả tiền bản quyền cho những file mà họ cần, tất nhiên là với giá hữu nghị. Việc làm này đã có những dấu hiệu khả quan, theo một số thống kê thì số lượng người tải file có bản quyền về mà ko trả tiền ngày càng giảm. Nhưng đó là chuyện của những nước có nền kinh tế phát triển, mức sống người dân cao, còn ở Việt Nam thì chắc còn lâu mới xảy ra, he he�


3. Ứng dụng
Như đã nói ở trên, mạng P2P được sử dụng với mục đích là chia sẻ dữ liệu số hóa như file nhạc, file video, ebook, phần mềm� Trong khuôn khổ Box Âm nhạc, mình chỉ xin giới thiệu ứng dụng trong chia sẻ file nhạc và video.

Một trong những mạng P2P chia sẻ nhạc và video lớn nhất là Gnutella. Gnutella là một mạng P2P đích thực nên rất khó trong việc RIAA hay các tổ chức tương tự kiểm soát nội dung mà cộng đồng máy tính trọng mạng chia sẻ. Để kết nối vào Gnutella, máy tính của bạn cần phải cài đặt một chương trình. Chương trình này có nhiệm vụ hiện thực các giao thức như kết nối, truyền, nhận dữ liệu giữa các máy tính trong mạng Gnutella. Có rất nhiều chương trình như vậy cho mạng Gnutella, nhưng mình hay dùng nhất là chương trình BearShare. Bạn có thể download ở đây
:
http://download.bearshare.com/BSINSTALL.exe


Sau khi download và cài đặt BearShare (BS). Bạn chạy nó, khi đó BS sẽ kết nối máy tính của bạn với những máy tính khác trong mạng Gnutella. Khi bạn gõ tên 1 bài hát hay 1 bộ phim vào phần �Find� của mục Search trong BS, BS sẽ đến từng máy tính hiện cò
n đang kết nối vào Gnutella. Và dò xem trong danh sách các file mà máy tính đó muốn chia sẻ có file bạn cần hay không. Nếu thấy, một danh sách các kết quả thỏa mãn sẽ trả về cho bạn, và bạn chỉ cần nhấn phải chuột, chọn �Download� vào 1 file nào đó là BS sẽ download file đó về máy của bạn. Khi kết nối vào Gnutella bằng BS, bạn cũng có thể chia sẻ với cộng đồng những gì bạn có, tất nhiên là nếu bạn muốn. Bạn chú ý là trong danh sách kết quả trả về, những file nào có rank cao là những file đó sẽ download nhanh.

Bạn có thể tìm thấy rất nhiều bài hát tiếng Việt trong mạng Gnutella, khá nhiều bài Hải ngoại� Còn nhiều điểm thú vị về BS và P2P nữa, bạn tự tìm hiểu nhá.

Đây là screenshot chương trình BS khi mình cần tìm các ca khúc của Andrea Bocelli

).


4. Chú ý về việc bị tấn công thông qua mạng P2P
Những tin tặc có thể lợi dụng mạng P2P để tấn công các máy tính trong mạng. Có nhiều cách để chúng làm điều này, ví dụ như chúng sẽ gắn thêm virus, trojan� vào những file mà chúng cố tình chia sẻ với cộng đồng. Vì vậy bạn cần rất cẩn trọng khi download file trong mạng P2P. Tốt nhất là nếu ở máy nhà thì bạn chỉ nên download file âm thanh. Còn muốn download phần mềm thì bạn ra tiệm Net.

5. Thông tin về P2P xem thêm ở: