About Me

My photo
I live in Ho chi Minh city, Vietnam
I love shooting,swimming,listening music : rock, coutry.., and reading cooking book.. My job is to take care everybody's dentalhealth..

Saturday, October 21, 2006

Thứ 7/21/10/2006



ImageMình thèm cái cảm giác hôm nay.Còn những 2 năm nữa cơ, không, chính xác là hai năm trừ đi 1 tháng hai tuần.Những gương mặt rạng ngời này, hạnh phúc này, tự hào này.Cầm giùm hoa tới 4 bó nặng trĩu. Lẽ ra con Hà và mình nên mua hoa tặng anh Bình nhưng nò kêu là nhiều quá cầm không hết nhưng dù sao cũng phải làm cho phải lẽ chứ.Choài bó tay với nó!

Lễ tốt nghiệp diễn ra chóng vánh.Hai con chạy lăng xăng chụp hình cho mấy anh chị.Bon chen thêm vài tấm cho ông Hùng 99.Thật ngại quá,gặp ông ý mình chỉ muốn đào cái lỗ thật to mà chui xuống đâý.Ca chỉnh hình làm mối đã cao chạy xa bay.Nhưng cũng mừng vì hai đứa quyết định sáng suốt.Tuy thế mình vẫ tin tưởng ông này và tin là ổng sẽ còn tiến xa nữa!!!

Dự cái lễ khai giảng nhạt nhẽo vì năm nay tụt dốc chả được phần thưỏng gì , P/S không, top ten cũng không..choaà phải cố lên mới đuợc!mình hơi bị nghĩ ngợi vớ vẩn rồi đâm lẩn thẩn lúc nào không hay.

Chuyện lâm sàng đúng thật nhức đầu.Mình ở đó mất một tháng rồi thì hai tuần nay lang thang ngoài truờng làm công tác "từ thiện" đâm ra chả biết quái gì về tụi trong truơng.Con Zím bức xúc quá.Miìh cũng hiểu mà.Công việc đâu cũng thế cả.Mai mốt đi làm rồi còn nhiều va chạm hơn.Chả biết khuyên nó cái gì chỉ biết nói là cố gắng mà thôi.Và mình thích nhất câu này của thầy Hùng , mà trong lúc nói chuyện với nó mình còn dỏng tai nghe được " gieo một hành vi gặt một thói quen, Gieo một thói quen  gặt một kết quả, gieo một kết quả gặt một số phận....." ( đại loại thế).

Hôm nay là một ngày vui nhất, vì mình tâm sự cả buổi trưa với Kẹo.Cậu ấy nói chuyện rất hay, rất chững chạc, rất hiểu mọi người.Cậu ấy khác xa Thược trước đây mà mình từng biết, nhút nhát và cũng hay khóc nhè.Công việc đã khiến cậu ấy như thế.con người ta nếu có niềm đam mê với nghề thí chắc có thể làm đuợc mọi chuyện.Cậu ấy cũng dễ hoà đồng vì là bặt chuyện rất nhanh với con Zím.Rất hay, mình cũng thích thế!!!!

Mình thích khách sạn này dễ chịu và yên ả ngay trong lòng thành phố.Nhưng thực ra hai con nằm nói chuyện còn thích hơn cả.Và thêm một vài phát hiện thú vị mà mình chưa được biét mà có khi 'sống để bụng chết mang theo" Image.

Hôm nay lần đầu tiên theo Kẹo tới "Trung tâm nhạc nhẹ"  trên đường Hai Bà Trưng, thế mà qua lại đây không biết bao nhiêu lần mà không lần nào bít tới sự tồn tại của nó.Lại cứ tưởng quán bia hay cái nhà hàng nào đấy.Hai con ngồi chờ dài cổ mới thấy đám ca sỹ ỏng ẹo tới.Kẹo nó cứ liên hồi giới thiệu người này ngưòi kia mà chẳng biết ai ngoài Tuấn heo, anh Anh Tuấn,Hải Yến ,Ban nhạc Năm dòng kẻ .Đúng là năm dòng kẻ thệt,chị nào chị đấy cứ là tong teo nguời như cây sậy nhất là bà Bảo Lan. Bà Lan Hương thì người thấy cả đủ 12 cái xương suờn không thiêú cái nào làm mình mỗi lần bấm máy toàn phải xoá đi vì trông phản cảm khiếp!!!!!!Và tuy bà này là hát chính (nhưng nghe nói vì là không có khả năng bè???????) nhưng ,chẹp, "xi cờ la vô" vổ chìa vổ chỉa ra trang điểm cỡ mấy cũng không thể gỡ gạc đuợc.Túm lại là phải nhổ cả hàm Image!!

Anh Tuấn trông phong độ đẹp trai hơn cả lúc thu hình.Nhưng anh ấy bận bịu lắm nên không thấy tới nói chuyện với Kẹo thế là mình cũng không có cơ hội chụp vài pô.Nhưng mẹ Thảo nhà ta lăng xăng cũng được mấy tấm với heo Tuấn, với chị HQHương, với Hải Yến.Toàn những ngươi mình chả thích tý nào.Chị HQHương ngoài đời cư như một mụ già lẩm cẩm, tội nghiệp, loay hoay với mớ tóc tai kiểu phim kiếm hiệp và mớ câu trả lời chuẩn bị sẵn câu naò cũng giống câu nào.Thôidẫu sao cũng là nghề của người ta .chắc cũng có cái khó riêng của nó!Cặp đôi Hải Yến và anh nhạc sỹ gì quên mất tên nhỉ (ấn tượng nhất là dáng người suy dinh duỡng của anh này ) khéo lại dễ thuơng nhất đám!!!!

Chú nhạc sỹ gì người Đà Nẵng với bài hát Rong chơi trong bài hát Việt lần này là người nói nhiều nhất với Kẹo.Chả hiểu cậu ấy có mệt không chứ mình ngồi ngoài mà cũng phát choáng váng , đầu óc lùng nhùng.Được cái thật thà!Nhưng thú thật mình cũng chả hiểu cánh văn nghệ sỹ lắm,họ nói thì trên trời duới đất.mình có nghe loáng thoáng thấy ông ấy nói cái gì : cuộc đời chỉ cần như giọt suơng mai , long lanh thuần khiết...rồi thì a....không gò ép Tuấn hát theo kiểu bài hát này ..rồi a...Tuấn cứ hát sao cho là chính minh...thoát khói tờ giấy A4 này...Chẹp! Cậu Kẹo nhà ta cứ anh anh em em ngọt xớt.

Cú nhất là bị nhận xét một cậu là anh cứ tuởng em học năm hai.Bó tay!Ý bảo mình là lóc chóc chả lấy gì làm chững chạc !!!!!!!!!!gr......u....mmmmmmmmmm

Choaì túm lại là tốn nhiều giấy mực cho đề tài này quá.

Cuộc sống của Kẹo cũng có nhiều cái thú vị vì gặp gỡ toàn người lổi tiếng nhưng mình biết là cậu ấy cũng phải cố gắng lắm khi gặp những ngưòi mà đôi khi cậu ấy chả thich tý nào.

Cuối cùng cám ơn heo Thảo vì đã đi chơi chung hôm nay,vì đã lăng xăng chụp hình rất nhiệt tình tuy rằng mày nói quá nhiều thứ nhảm nhí.Ecec!!!

Và thêm một niềm vui nho nhỏ cho buồi tối :Tuy rằng không đi ăn tốt nghiệp như đã hứa nhưng có hai cuộc gọi mong đợi suốt từ lúc ngồi coi phim.Ecec.Quá là vui!Mình sẽ không lộ diện đâu.keke.Hãy đợi đấy!!!!!!!!!!

20/10/06

Một buổi sáng trốn học.

Một ngày thực tập tới trẽ.

Một bài học mới : kiên trì và luôn phải học hỏi.Anh Phương cũng còn không thể dụ được thằng nhóc há miệng.Trẻ con thật vô cùng.Đứa khó đứa dễ.Những đứa thuộc tuýp quậy phá thích anh hùng ta đây thì thật..... xong liền! khổ nhất là mấy đứa nhút nhát hiền lành lúc mới vào rõ là dễ thương nhưng tới khi đụng vô mới biêt.Mình đã cảnh báo con Hà là ca này không dễ xơi đâu nhá xong nó cứ thản nhiên với cái mớ kinh nghiệm còm của nó.Thất bại!hiển nhiên rồi.Dù là đủ mọi biện pháp!!chẹp!

Một trận cãi cọ không đáng có với mấy anh chị năm 6.Buồn kinh.!Đấy , đâu phải cứ hơn tuổi là biết suy nghĩ và chững chạc hơn.Chỉ vì mớ dụng cụ vớ vẩn chẳng ai chịu dọn rồi đâm ra cãi cọ.Cái năm 01 này khó chơi ghê.Lại phải cùng anh thu dọn đám chiến truờng.

Một buổi chiều dự lễ hội ẫm thưc tưng bừng ,tiếc là tới hơi trễ nên chả được ăn mấy.Năm nay ít hoành tráng hơn năm truớc,riêng gian hàng lớp nó bán "bia ôm".Bán đâu chả thấy chỉ thấy mấy ông mặt mày đỏ gay nói năng lè nhè, bắt khách như bắt lợn gà.Năm trước có thêm tiết mục boí toàn của Hùng cũng xôm ra phết nhỉ!Lại còn lôi kéo được thầy truong khoa nói năng phán phiếc như thật.Ecec.Nghĩ lại thầy xấu hổ!

Một tối lòng vòng quanh thành phố với hai người bạn cũ.Lâu lắm mới đi lòng vòng lâu như vây.Đủ mọi chuyện từ tiểu học tới trung học, đại học.Ngồi chả nói được câu gì cứ như một con ngố rừng.Túm lại là đã quên nhiều quá, tên bạn bè thầy cô cũ là cứ trả về đâu hết.Ecec.Nhưng vui !!!!!!Vì lâu lắm rồi ,đúng là lâu lắm rồi .......Những người bạn dễ thương nàyImage

Tối vẻ lại buôn dưa lê với heo Thảo.Té ra lớp anh văn hôm nay cũng có độ gì đấy ngoaà vỉa hè trước truờng nhưng bị công an đuổi như vịt.Image.Tội nghiệp anh Công!.

************************************************************************************