About Me
- My nam is Kieu Trinh..
- I live in Ho chi Minh city, Vietnam
- I love shooting,swimming,listening music : rock, coutry.., and reading cooking book.. My job is to take care everybody's dentalhealth..
Wednesday, April 29, 2009
Lại 30-4
Mấy ông kêu mình đi làm rồi lâu không gặp thấy khác quá??mình thấy chả khác gì..cô nào có tí bôi bôi trát trát lên mặt lại không thế.Chứng tỏ mấy ông vẫn chuộng vẻ chau chuốt bên ngoài thế!!Nhưng thấy không thoái mái thế là hết tiệc mình chạy vèo về nhà bà mượn tạm bộ quần áo trước khi ra quán cafe. C tới sau mình vài phút ..tóc hắn ngắn hơn lúc trước chắc mới cắt.. vẫn cái kiểu đi khệnh khạng bất cần cái miệng toen toét.Không hiểu chuyện với e H trắng tới đâu nhỉ?
Có những điều làm mọi ngừoi ngạc nhiên nhưng mình lại dửng dưng đên không ngờ..như chuyện đám cưới của M.Mình ghét mình không quan tâm hay là mình ganh tỵ?Mình cũng chả mấy hứng thú với chuyện họp hành ăn chơi của cái lớp đấy..nó nhàn nhạt vô vị y như nuớc canh rau không có muối không có sấu..Chả phải mình mà cả B cả H cũng thấy như thế.Hai đứa không đi mình cũng ở nhà.
Lâu rồi không gặp mấy đứa lớp anh văn, không gặp chị N..Tuởng đến đông đủ hoá ra có mỗi Th với Nh..Chủ đề vẫn cứ xoay quanh công việc..yêu đương..tường lai.Con N nói ngẫm cũng đúng lúc truớc mình tính thời gian bằng giờ, bằng ngày, bằng tháng.Bây giờ mình tính thời gian bằng năm..mộột năm nữa là 25 năm, 2 năm nữữa là 26 năm..Chỉ chưa tới mức tính thời gian bằng chục năm như cái cô gì viết bài trên báo phụ nữ :Cuộc đời người phụ nữ tựa như 4 mùa : 20-30 là mùa Xuân-39-40 là mùa Hạ-40-50 Thu-sau 50 là Đông...N bảo tao với mày đang ở cuối của giai đoan thứ nhất..hehe.Cũng đáng lo ngại quá!!!
Lại trở về với căn phòng alone ..thật quá rộng nhưng mà thà ở nhà xem mưa nghe sấm nhìn chớp còn hơn là lên Đà Lạt, có khi mưa rầm rề khéo cũng chỉ nằm bẹp một chỗ.Không khí Đà Lạt cõ lẽ chỉ phù hợp vớới những ngừoi yêu nhau.Còn đối với một kẻ đang mắc chứng bệnh "lãnh cảm" như mình có lẽ lên đấy sẽ không thấy đẹp cũng không thấy lãng mạn...Chi có Hồ Tuyền Lâm là nơi duy nhất mình muôn đi...nhưng mùa này nếu mưa chắc buồn đến chết mất...
Tuesday, April 21, 2009
Linh tinh

Ngày đi làm đầu tuần mà như thằng ốm đánh vật.Nếu ngày nào cũng như vậy chắc mình chết mất.hichic!!!
Vật vã với thằng ranh con lỳ lợm mất hơn cả tiếng đồng hồ...bóp miệng banh mỏ nó..la hét mẹ nó..hichic.nói thếế thôi chứ sau đấy mình cũng cảm thấy có lỗi lắm..cũng tội nghiệp nó lắm..Nhưng mà công việc nó phải vậy..có ai muốn hành hạ trẻ em làm gì.cơ mà sách đã dạy...kinh nghiệm đã dạy...với những đứa lỳ lợm. kẹo ngọt..bánh phỉnh không bao giờ được mà phải dùng quân sự thôi...huhu..mai mốt có con không biết thế nào nhưng cái ngữ ấy là minh sẽ cho ăn roi suốt...
Hồi bé mình cũng lỳ lắm cơ mà không tới nỗi thế...chỉ khóc dai thôi ..chứ thí đi ăn kem kiểu gù cũng há mồm cho làm...cnng lắm là về chửi thằm ông nha sỹ miệng cứ xoen xoét bảo không đau nhưng sau đó thì vặn đến nghéo một cái tối tắm cả mặt mũi...Nằm nghỉ không biếết tối về có bị ăn chửi không nhỉ.hy vọng là không...akak..
Tối về hỏi mẹ hồi bé con có hư lắm không có hay bị ăn roi không..quà thật là mình không nhớ có bị vọt phát nào không?mẹ nói mỗi lần tao rút roi thì mày lại lạy rối lạy rít" mẹ tha cho con , me tha cho con" thế là mẹ buồn cười quá không dánh nữa..Không thể nào tin nổi....
Mệt..mệt hơn cả đánh đu răng khôn..
---------------
Dạ dày hôm nay đói lại đau quăn thắt..ăn cái gì cũng đầy..cũng nôn nao..lại thêm buổi trưa ngồi táy máy phát hiện ra một cái bất thường.huhu..con lạy trời đừng bị K..đời vẫn đang đẹp mà..huhu!!!
---------------
Tối nay đường về quả là vi vu..trời thì văn vắt không một gợn sao..Kiểu gì Q2 đêm cũng mưa..Mua cho mát..!!Đang mong thế..
Monday, April 13, 2009
Entry for April 13, 2009Em Max dạo này thế nào ấy!
Mình có cái xe Max dùng suốt từ hồi mới vào Nam tính ra cũng được 9 năm rồi . Bây giờ nó khom khem già yếu quá.Đang phân vân !!
Thực ra là tới tối hôm qua sau thất bại ê chề của cuộc thám tử bất đắc dĩ mình mới nhận ra điều này.hic.Gọi thám tử cho oai chứ gọi đúng là rình rập theo dõi thằng em họ xem dạo này nó đi những đâu rất hay về khuya.Đúng 7h30 sau khi ăn cơm xong hai chị em xách ra cửa kêu đi siêu thị mua đồ. Em B ngồi sau..kêu phải giữ đúng khoảng cách..thi thoảng mình lại vọt đi trước đểkhỏi bị nghi ngờ..Akak..khoảng cách là bao nhiêu thì minh k nhớ nhưng mà em B béo không nên gần quá kẻo bị lộ ....thế là chưa tới ngã tư..thằng em vọt ga đánh vèo một cái...mình còn chưa kịp trả số..con Max của mình rỉn mãi mà không chịu tăng tốc..đánh hít khói..dù cho mình đu người về trước hết cỡ lạng chỗ này lách chỗ kia vẫn chưa theo kịp..Nhưng kết quả sẽ không quá ê chề nếu mình không quá tin tưởng vào quả mục kỉnh của em B...nen đáng lẽ đi thẳng thì hai đứa lại rẽ phải đuổi theo một ông giời ơi đất hỡi nào ấy hao hao giống...Hic. B nó cứ kêu là tại cái con la già của mình..Akak..Còn mình cứ chửi nó vì cái tội nhìn nhâm...thế mới đau cả ruột...xe thì nóng cả máy...mặt mũi thì đấy bụi khói...còn người thì đâu chẳng thấy..đúng là lên trời tìm chim...thôi đành về.
Em B bảo bán xe này đi mua con A,B,C...này đi cho tốt lại thời trang...
Nhưng thôi mình suy nghĩ kỹ lắm rồi...
Dù sao mình vẫn chỉ thích những con Max thế này...nhỏ xinh dễ thương...không giống mấy cái xe kia..đít to như con bọ ngựa..
Và vô vàn lý do nữa..
Con la già coi vậy mà đã gắn bó với mình cả thời gian dài...từ hồi mình mới bỡ ngờ chân ướt chân ráo vào đây..Bố ngày nào cũng tập cho mình bắt mình chở và ngồi đằng sau chỉ đạo...theo mình suốt con đường dài Minh Khai từ nhà tới trường cấp 3...Sau đó lại suốt con đường Võ Thị Sáu...3/2..tới trường đai học...Lang thang khắp những bệnh viện...những tiệm sách những quán net...và cả những lần đi bộ với mình cả quãng đường dài những trưa nắng chẳng may bị xẹp hơi...rồi nằm chờ mình mõi buổi tối khi mình vào lỡ ngủ quên trong thư viện...mấy lẩn nò bị phạt vì thói phóng nhanh chạy ẩu của minh...rách yếm...bể gương chiếu hậu...
Minh đối xử với nó thế nào nhĩ?
Có khi cả năm không thẻm cho nó ăn nhớt mới...lâu lâu mới tắm gội cho nó một lần , mà cũng chẵng phải ở một cái tiệm đàng hoàng, toàn là lấy vòi nước với một xô xà phòng lau lau,xịt xịt chưa tới 10 phút...,để cái yên của nó bụi bặm phát khiếp..và dăm thỉnh mười thoảng cho nó đọ sức với những thằng xe khác..
Thế mà dường như nó vẫn tận tụy phục vụ mình...đến lúc mình đi làm...
Tối nay ông L la mình nhiều quá...bảo mày phải đi bảo dưỡng xe đi nhá...Từ hồi bố bệnh thì xe chẳng bao giờ được đưa đi sửa sang gi..Mình chỉ cùng lắm đi bơm hơi..hay là đi căng xích..sửa tay phanh...Khi nao trời mưa thì đi chùi buzi..vì đề mãi không chịu nổ máy..
Bây giờ mới có người nói cho mình biết phải làm gì...3 tháng thay nhớt một lần..nhiều quá mình quên mất..Bắt đầu từ mai vậy...Akak
Và sure là tao với mày sẽ vẫn bạn bè thân thiết cho tới khi nào mày ốm yếu thì thôi...!!!em Max a!
-----------------------------------------
Tính ra hôm nay quả là một ngày dài ...ai cũng muốn thi gan..và cuối cùng thì con H thắng rồi...coi như mình với a N thua..Một ngày mình thấy sự tức giận của sếp...Một ngày mình cũng bực tức tới phát khóc...cóc cần mọi thứ...đạp đổ mọi thứ...một ngày nhận những cuộc điện thoại liên tục...dò hỏi có..xin lỗi có...làm lành có...và có cả cuộc gọi bất ngờ vào lúc nửa đêm...tất nhiên mình thừa thông mình để biết rằng người ta gọi làm gì...thôi kệ...tán tỉnh là quyển tự do của tất cả mọi người..chấp nhận hay từ chối cũng thế!!
Dạo này văn thơ hơi bị nhiều...mà mười mươi những đứa tâm trạng hay vậy...con bạn mình bảo
Quên mất sinh nhật con Thảo!!thế có chết không!!
Saturday, April 11, 2009
Entry for April 11, 2009 Linh tinh
Tối nay ít bệnh nhân quá.Mấy chị em lại ngồi chơi..Tự nhiên em H lôi ra một hộp gì trong ngan kéo bốc mùi hấp dẫn quá nghe nói của ông chủ nhà hàng Phi Long làm riêng cho sếp N mới đem qua.Nhưng mà sao thấy sếp mở ra rồi gấp ngay lại kêu ghê quá.Akak.Mấy con mở ra xem thử...hoá ra là mấy con tắc kè..với vài con " nhộng". Em H bảo là con "Đông trùng thảo". nghe nói cực bổ luôn...Đang đói thấy lại giống nhộng , mà mình thì vốn mê nhộng..thế là 2 chị em ngồi xơi hết cản hộp..hai đứa kia ngồi mặt tròn mắt dẹt...akak
Con T kêu ăn xong có thấy khí bốc đầy người không?akak.Không hiểu.???
Về nhà lướt web tò mò...
thì mình tìm được cái này http://vietsciences.free.fr/timhieu/khoahoc/ykhoa/thanduoc-dongtrunghathao.htm
Hoá ra mấy con nhộng mình xơi hồi tối có nhiều công dụng quá..như kiểu thập toàn đại bổ...cơ mà công dụng cuối cùng của nó cứ làm mình tức cười mãi.hèn chi ông kia làm riêng cho sếp....
.Hy vọng íôi nay k bị đau bung cấp cứu bệnh viện
...
.............................................
Mấy hôm nay suy nghĩ mãi...buồn quá..chẳng biết phải làm thế nào....rồi sáng qua có chuyện vui vui lại vui hơn một tý... niềm vui thì bé quá còn nỗi buồn thì to đùng...Đâm ra chiều nào cũng phải đi bơi xả stress...nhưng sao vẫn cứ thấy âm u mù mịt như có giông bão ấy...![]()
Saturday, April 4, 2009
Cà phê bờ sông

Lần đầu tiên, kể từ bao năm chuyển sang quận 2 mình mới đi..Vốn là đừa khó thích nghi với những cái mới..nên làm gì thế nào mình cũng lại quay về quận 1..vào những nơi quen thuộc , những quán cũ..từ chuyện mua đồ..la cà quán xá..đi bơi..cả cafe nũa..
Đáng lẽ H,N qua rủ đi bơi..mà hồ bơi đóng cửa sớm..thành ra đi ăn..lẩu dê..Tự nhiên ms N đòi đi cafe mình chợt nhớ tới quán này...dọc bờ sống..mà lần nào đi qua cầu SG nhìn xuống bên tay phải cũng thấy, thế mà chưa khi nào ..Nghe Em B nói nhiều lần rồi, kể từ ngày em ấy có tình iu tình báo .. nên mình cũng nghĩ cafe kiểu này tối tắm chắc mấy cặp đôi nó mới hay vào đấy? Nhưng vào rồi công nhận thấy mát mẻ dễ chịu, nhất là gặp lúc mấy ngày hè oi bức như này...nơi này không chỉ phục vụ thanh niên..mà ông cụ bà cụ vào đây uống nuớc tâm sự cũng được
.
Hỏi Ms N sao mà trầm tư thế thì bác ấy bảo hơi giống quê chỉ thiếu tiếng sóng biển.. minh thầy nó giống cafe hồ vị xuyên hơn...
Nhắc biển tự nhiên nhớ tới cafe Phan thiết hồi thực tập Hàm thuận nam...cafe tối cũng thích ..ngồi ghếch chân lên bàn vừa hít hà gió muối..vừa nghe sóng gầm gừ..Nhớ cafe trưa nắng nữa...đi với con H,N,heo,C mấy con bắt xe bus từ trạm xá lên tp giữa trưa nắng chỉ để đổi gió cafe biển..cuối cùng bị "xỉ vả" vì la cà không kịp về cho chuyến khảo sát nhà dân..Nghĩ cuộc đời thực tập xa cũng thú..làm thì ít ..chơi thì nhiều..sáng đi dạy học..chiều trạm xa..tối lại vi vu cafe biển..
Lan man quá!
Mà công nhận,từ chỗ này. thấy cầu SG ,oằn mình nắng...rồi mưa..con người ta thì tất bật sớm tối đi về ..bao lần... chả buồn nghĩ ngợi ...may chỉ những lúc kẹt xe , thấy đèn điện lấp loáng cũng hay hay..lâu lâu tàu du lịch lượn lờ qua lại..trên đầu thì trăng sao cũng lãng mạn ..đâm ra tâm hồn trở nên mềm mại..Chả trách hai bác sao ma trầm ngâm đến thê!?![]()