About Me

My photo
I live in Ho chi Minh city, Vietnam
I love shooting,swimming,listening music : rock, coutry.., and reading cooking book.. My job is to take care everybody's dentalhealth..

Saturday, November 25, 2006

Món quà của ngày cuối tuần !



Món quà đây!(From KẸo)

 

 

Ái chà!Tâm trạng mình đang phấn khởi thế lào ấy.Biết bắt đầu từ đâu bây giờ đây. Trước hết là cả chiều hôm qua đã làm kết thúc mấy cái bệnh án bệnh học miệng từ đầu tới cuối luôn , tường trình mổ này, kết quả giải phẫu bệnh này.Hố hố hình như cái tổ mình lúc nào cũng gặp thuận lợi .Và cả buổi sáng gần như cả tổ đã xong bệnh án chấn  thương hàm mặt rồi.Mình nghe nói là mấy tổ trước chật vật thiếu bệnh nhân ghê lắm, thậm chí vẫn còn có đứa mò vào hỏi bệnh án mặc dù tuần thực tập của tụi nó đã kết thúc rồi.Chài ơi còn tới 1 tuần nữa cơ  mà mục tiêu đã xong hêt rồi tuần tới biết làm gì bây giờ...Chà hạnh phúc hơn nữa là tuần này anh K vô phụ mổ liên tục thế là mình cũng có dịp ti toe xuống liên tục,tât nhiên ngoài nhiêm vụ  ghi tường trình mổ thì còn một lý do khác nữa.Ecec.Mình chỉ cột giùm áo mổ thôi chứ có làm giề đâu mà con Thanh nó cứ la làng lên là mình xé áo anh ấy..Ecec...

Tối hôm qua đuợc chầu kem ké của Anh thuần _bồ hờ của con Thảo.Mình chả thích thú gì vì đang đau bụng gần chêt nhưng vẫn phải lẻo đẽo theo để giữ phép lịch sự.Nó làm mình cứ là đau bụng lúc  lên giọng hạch sách cái thằng bán kem.Nó thì không để ý đâu nhưng mà nhìn mặt cái thằng ban kem thì biếtImage.

Sáng ngày thứ 7 tức là hôm nay đang lăn lóc trên giường ,thay vì đi học tiết anh văn chuyên ngành trên trường nhưng con heo nó kêu nó về quê không mang truyện cho mình đượcthê là mình cúp luôn, thì bạn Thảo iu quý réo gọi đi bơi.Và tất nhiên theo tiếng gọi thiên nhiên mình  phóng xe tới luôn dù là có gặp vài cái rắc rồi nho nhỏ. Hồ này vừa nông lại tòan con nít , không một bóng cây , nóng rát mặt.Mình nghĩ là sau hôm nay mình sẽ cháy mặt như mọi cho xem..Buồn cười nhất là cái ông coi hồ bắt hai con mang phao tay vì nghĩ là không biết bời.Khiếp thề là cứ nổi lềnh phềnh như một con ngố mà không dám cãi lời.Hehe.

Trở lại với cái topic chính nào.Buổi trưa nắng chang chang,hai mọi đen chạy xe hồ hởi tới chỗ Quỳnh bạn của Kẹo.Hăm hở vì là đến lầy quà chứ không có gì hết á.Ấy thế mà đến đúng vào giờ ăn cơm trưa cho nên bạn ấy mời đi ăn.Nhục nhã cho hai đứa chỉ biết ăn chùaImage.Hẹn bạn ấy Cn này đi đầm sen.Hehe.Kẹo ơi bạn cậu dễ thưong thế không biết, vừa xinh lại vui vẻ nữa, lại tôt bụng nữa.Nói chuyện lòng vòng mới biết hóa ra bạn này là bạn Còi yêu quý hay vào comment trong blog của  Kẹo.Chài thế này cũng coi như người nhà cả nhờ!

Thế là lấy được đám quà quý hóa tuốt từ Hà nội xa xôi!Mong đợi từ chiều qua rồi tồi qua nữa.Nhưgn Bạn Còi này cũng khó gặp như gặp tổng thống ấy.À bạn Còi cũng cho biết lần này BHV có nhiều sao tham gia lắm , nghe nói có Hiền Thục nữa.Chiều nay bạn ấy lại ra Trung tâm nhạc trẻ nhưng mình lại có độ mất rồi.Chán thế.Còi ơi thế là chả được theo cậu lấy le nữa.Ecec.

Cuối cùng mình và Thảo iu quý quyết đinh đi phân phát quà của Kẹo cho bạn Kazenka nữa, vì sợ để lâu lại bay biến mất những gì có thể xơi đựơc. Hehe ...Có một sự đánh tráo nho nhỏ...nhỏ chứ không phải to .... (không phải mình đâu ơn trời nếu có gì xảy ra mình cũng cũng chỉ bị kết tội đồng lõa thôi)chuyện này chỉ có mình biết Thảo biết trời biết đất biết và những người đọc blog này biết thôi .Hehe

Còn bây giờ thì coi phim cái nào.

Cám ơn Kẹo, Còi và tất cả mọi người !Image

Tuesday, November 21, 2006

Tình iu và lý trí.....



He he.Đuợc sự đồng ý của Peony ,mình lại bốc hốt về đây!Chà sao mà tòan đi chôm chĩa thế này...Thanks Peony!


Ngày xửa ngày xưa, trước khi loài người xuất hiện, đức hạnh và những thói xấu sống lơ lửng xung quanh nhau và cuộc sống đối với chúng vô cùng chán nản khi chẳng tìm thấy việc gì đó để làm.



Một ngày nọ, đức hạnh và thói xấu tập trung lại và bàn về một trò chơi nào đó. Thông Minh đề xuất: "Chúng ta cùng chơi trò trốn tìm nào!". Tất cả đều đồng ý và vui vẻ bắt đầu trò chơi.


Lý Trí la lớn: "Này các bạn, tôi xung phong làm người tìm, các bạn trốn đi nhé!".



Lý Trí đứng tựa vào một gốc cổ thụ và bắt đầu đếm: "Một, hai, ba…"



Đức Hạnh và Thói Xấu cuống cuồng đi tìm chỗ để nấp.



Dịu Dàng nấp sau mặt trăng.



Phản Bội nấp sau những vườn bắp cải.



Yêu Mến cuộn tròn giữa những đám mây.



Nồng Nàn trốn ngay giữa trung tâm của trái đất.



Nói Dối giấu mình phía sau của tảng đá nằm bên dưới của một hồ lớn.



Tham Lam trốn trong một bao tải…



Và Lý Trí đã đếm đến bảy mươi… tám mươi… chín mươi.



Lúc này, tất cả đều tìm được một chỗ ẩn nấp cho mình, ngoại trừ Tình Yêu. Tình Yêu không thể tìm cho mình một chỗ để trốn. Và đó cũng lý giải vì sao thật khó khăn để che giấu Tình Yêu trong trái tim mình.



Khi Lý Trí đếm tới một trăm, Tình Yêu nhảy đại vào một bụi hoa hồng gần đó và bị những gai nhọn đâm. Tình Yêu cố nén đau mà không lên tiếng nhưng lại được tận hưởng hương thơm quyến rũ của từng đóa hồng…



Lý Trí bắt đầu tìm kiếm.


Lười Biếng được tìm thấy đầu tiên bởi vì Lười Biếng không có đủ năng lượng để tìm cho mình một chỗ nấp tốt.



Sau đó lần lượt Dịu Dàng, Nói Dối, Nồng Nàn, Yêu Mến… cũng được tìm thấy, chỉ trừ Tình Yêu.



Ghen ghét với Tình Yêu, Ghen Tỵ đã thì thầm vào tai của Lý Trí: "Tôi biết bụi hoa hồng đang ẩn giấu bạn Tình Yêu đấy".



Lý Trí bước đến gần và tìm kiếm. Lý Trí đã xới tung cả bụi hoa mà chẳng thấy bạn mình đâu bèn sử dụng một cành cây để tìm kiếm và dừng lại khi trái tim của Lý Trí bị những gai hoa hồng làm cho rỉ máu.



Tình Yêu xuất hiện với hai tay ôm mặt và hai dòng máu chảy ra từ đôi mắt. Trong lúc tìm kiếm, Lý Trí đã làm hỏng đôi mắt của Tình Yêu. Lý Trí khóc thét lên: "Tôi phải làm gì đây? Tôi phải làm gì đây? Tôi đã làm cho bạn mù. Làm cách nào khiến cho bạn thấy đường trở lại bây giờ?"



Tình Yêu nói: "Bạn chẳng có cách nào làm cho tÃ
´i thấy đường lại. Bây giờ nếu bạn muốn giúp tôi, hãy làm người dẫn đường cho tôi". Và đó là lý do vì sao Tình Yêu là mù quáng và luôn đồng hành vá»›i Lý Trí.


~~~Source: www.chungta.com 





Chà Lý trí là gì ấy nhỉ?Chả biết chỉ biết là hôm nay bác HCQK   này tá»± nhiên chào hỏi chứ không mặt mày khó đăm đăm thế nữa!Hố hố!Tình iu co khi là mù quáng.Chài Æ¡i!

Sunday, November 19, 2006

Swim,,,,,,Swim



Được 2 ngày cuôi tuần sung sướng. Khách hội họp của mẹ và bố cứ kéo tới ùn ùn ăn uống ầm ĩ nhân ngày 20-11.Trẻ có cái 20-11 của trẻ  .Già có cái 20-11 của già.Trời ơi!Cũng đông vui không kém.

Khóac cái balô ,dắt con la ra ngòai " mẹ con ra ngòai tý nhá. Nhà cứ ăn cơm truớc" thê 1a phi thẳng 1 mạch tới cái hồ bơi quen thuộc.Tính đã không đi mà sao đọc xong  blog của bạn Virgo lại quyết định lập lại thói quen như trước.Trời giận dỗi chuyện gì mà mấy hôm nay nóng nực thế không biết!

Mò tới hồ thì trời cũng vừa xẩm tối. Lâu lắm rồi chả vùng vẫy, người cứ đơ đơ,uống nước liên tục. Nói bơi thì cũng xấu hổ vì có 1 kiểu cứ bới hòai. Chuyển sang tập bơi ngửa vậy. Đang thở phì phìImage vì uống nước hồ thì nghe có tiếng nói bên cạnh " anh thấy em bơi nãy giờ người cứng quá. Bơi ngửa phải thả lỏng, ưỡn ngực, mắt nhìn xuống chân,Chân dừng co gập gối thế kia.Tay quat nhè nhẹ...." Mẹ ơi! Đúng là quê thế k biết. Giá có Heo Thảo ở đây thì ít ra củng còn hơn được 1 người trong cái hồ bơi này.Vâng vâng dạ dạ xong là bơi thử theo lời anh nì. Hiệu quả ra phết. Ecec.Té ra truớc giờ tòan bơi lếu bơi láo thôi.Image. "Em có học bơi đây lâu chưa" " Dạ chưa ạ, mới khỏang mấy tháng gì đấy" ( Lại nói láo,Chẹp. Cơ mà có đúng một phần. Vì lâu thì lâu nhưng không mấy thường xuyên , chủ yếu là hè thôi) "Em tòan là ngụp lặn  uống nước thôi ạ" Image " Còn anh lâu chưa ?" " Lâu lắm rồi, từ hồi cai anh B dạy bơi ở đây còn chưa biết bơi bứom nữa" Khiếp, lại khoe.Nhưng mà kể ra cũng ngưỡng mộ. Anh này bơi hơi bị đẹp. ..Thế là để tỏ lòng cảm tạ, cũng ráng bơi ngửa hai ba vòng theo như anh này chỉ, tức là không chỉ bơi được mà còn phải đẹp. Gớm!Bơi bơi và biến.

Đang lơ ngơ chuẩn bị lên bờ thì lại một ông khác hỏi thăm " sao không bơi mà đi bộ thế" "bơi chưa rành anh ơi" ông này lài bắt đầu chỉ dặp nước thê này, quờ tay thế kia...Chẹp. Bơi thẳng một mạch ra đầu hồ kia và leo lên.

Túm lại là nên đi vào buổi trưa.Chả có ma nào.Tha hồ mà nghịch.CŨng không ai để ý xem mình bơi hay dở thế nào.Tuần sau rủ heo Thảo đi cùng cho vui vậy!

*************************************************************************************

Cứ mỗi lần xuống nước, đầu óc khoan khóai lạ. HÔm nào đi sớm nhìn thấy cả bầu trời đấy mây trê đỉnh đầu. Những tán lá của hai cây gỗ già xòa xuống tưởng như chờm vào mắt, muốn đưa tay gạt  mà không với tới được. Suy nghĩ lại miên man về cái gì đấy xa xôi.......Bơi tối cũng có cai hay của nó, úp mặt nhìn dưới đáy hồ loang lóang ánh đèn kéo dài ..kéo dài...từng vệt và sáng dần cho tời khi chạm bờ.

Môi người có mỗi thói quen khác nhau để kiếm tìm một chút thư giãn thanh thản. Đó có thể là một ly cafe nóng ở một cái góc nào đây vào buổi sớm nhìn ngừoi qua lại (như virgo này) . Hay là thả bộ nghe mùi hoa sữa vào đêm ( chắc là mấy bác HN hay có cái sở thích đặc biệt này).Trước kia cứ mỗi buổi đêm sau khi học xong hay có thói quen leo lên sân thuợng ..bật hai ngọn đèn đỏ , ngửa cổ lên trời và nhìn nhửng tán cây già lòa xòa trên cao ..rồi lại ngó xuống đất xem mấy anh coi xe bên quán net đang tất bận dọn xe cho khách..lâu lâu lại bắt gặp cậu mì gõ quen thuộc của hai anh em đảo qua ngó nghiêng xem có hai vị khách thường trực hay không...Tí Anh_ anh hàng xóm hơn 1 tuổi con ông chủ tiệm Net bên cạnh lâu lâu cũng bị  nhóc bắt gặp thẩn thơ trên mái nhà.Ông này leo tuốt lên cái mái cao , dựa lưng vào cột và thả chân xuống, nghĩ ngợi gì mung lung lắm...Ec nhóc là con gái chứ không thì cũng leo lên ấy chơi ...

Sân thượng vào mùa lá rng mi tht đc bit..gió thi mnh hơn bình thường ..và nhng chiếc cù (có hai cái cánh tht dài )c xoay xoay ri đáp xung mt sân ( ch biết gi là gì mà nhóc thì c gi là cái Cù vì nó ging cái cù .. ch khác là Cù ca tr con thì có dây còn cù lá thì ch có gió làm dây quay thôi.!).Lá rng thì đp tht nhưng ch ti cho cái ng thóat nước trên sân ngt lên ngt xung và ti cho người ln còng lưng mà quét...

Bây gi khi chuyn qua qun hai thì cái ban công mi không còn được đp như cũ na.M Nhóc có quá nhiu chuyn bn bu đ có th đng ý trng cây chăm cây tut trên cao.Và cây thì không nhiu tui như Trn quang Khi.Thế là tm bit thói quen thân iu.Gi thói quen mi là ra h , nga mt lên tri và nhìn cây....(hơi gàn d nh?).

Còn bn,.bn có thói quen gì đc bit không??

Saturday, November 18, 2006

Ào trắng đến truờng!



Minh Hương vai Vàng anh
 
 
ÁO TRẮNG ĐẾN TRƯỜNG
(click tên bài để download)
Sáng tác: Xuân Phương

Trình bày: Phương Linh
Áo trắng em đến trườngcùng đàn chim ca rộn ràng
Từng làn gió vờn tóc emkỉ niện buồn vui ngập tràn
Ánh nắng sân trường nhớ em, từng trang mực còn mực thơm
Từng ô cửa, từng ô cửa và bao mơ ước tuổi học trò
Áo trắng ,áo trắng,áo trắng...
Em phải giống như chút mây chút nắng hững hờ
Nhẹ hồng bay bay,cứ đi chầm chậm ,cô học trò ơi!
Tóc xanh thẹn thùng chao nghiêng đợi chờ ...
Áo trắng ,áo trắng,áo trắng...
Em phải giống như chút mây chút nắng hững hờ
Nhẹ hồng bay bay,sách luôn giữ chặt trong tay
Mắt ơi đừng liếc sang ngay ,qua mau qua mau...

 

Thèm một chút lơ đãng...

Monday, November 13, 2006

vài dòng cho mấy ngày ở Viện!



Chà cả tuần rồi chả lên mạng nhớ cái blog thân iu , nhớ bạn bè thân iu và những bài viêt của họ.Nhưng thật sư tuần này là cả tuần quá ư bận rộn mệt mỏi với mình.Không còn ăn chơi phè phỡn như tuần trước , cả tổ bắt đầu tuần thực tập tại bệnh viện RHM TW với bao thay đổi bỡ ngở.MỘt mớ kiến thức hỗn độn về bệnh tật hàm mặt : viêm , nang , u, K cứ rồi tung rối mù.Tối về chỉ còn biết hệ thống lại coi đã làm đựoc gì và cần phải coi lại cái gì sau đó là lăn ra ngủ tới sáng hôm sau.(Không hiểu mấy bác tổ trước đi thề nào chứ em thì thấy mệt lắm lăm, đồng hồ sinh học cứ là đảo lộn :trưa nào cũng là 12h30 mới lết được vào cái cantin trường ngừoi vắng tanh ,cơm nguội ngắt.Ôi cái số mình!)

Cái bệnh án chính mình thay đổi tới 3 lần rồi cũng quyết định chọn một cái mà chưa có anh nào khám và chẩn đoán trước đó.Nghĩ mãi mà không ra cái chẩn đoán xác định  nào cho thích hợp.Kinh nghiệm mấy đứa trước bảo rằng chẩn đoán 1 đàng trả ra kết quả giải phẫu bệnh lại 1 nẻo.Đúng là bệnh tật khó lường y như giải 1 bài toán đố với biết bao dữ kiện !(chài lại lung tung nữa rồi!) làm mình cứ điên cái đầu. Đọc phim X-quang thì cứ như 1 biển vô tận chả biết bắt đầu từ đâu, cái nào thầy cũng giống cài nào.Ôi trời lạ i thêm CT-Scan nữa.Mẹ ơi.

Đã nghe mấy bác tổ trước than lắm , bản thân cũng thấy mệt nhưng cái cảm giác mệt ấy no` qua đi nhanh chóng thay vào đây là cảm giác thích thú khi nghĩ ra 1 cái gì đấy hay hay cho cái biện luận bệnh án của mình, coi được 1 chiêu nào đấy đúng với suy nghĩ của mình trong phòng mổ và đạc biệt là mấy cậu bệnh nhân ở đây lại dẽ thương vô cùng.Tất nhiên có nhiều bệnh nặng và những ca bệnh có nguy cơ hoá ác hay xâm lấn mạnh và khả năng tái phát cao như ca bệnh của bạn Thê Anh thì đúng là tội nghiệp.Tội cho cả bệnh nhân va bác sỹ.

Có 1 anh bệnh nhân Tuấn Anh người Vũng tàu rất dễ thương.Ấn tượng anh này mang lại cho mình đấy là sự vui vẻ hoà đồng và lạc quan.Truớc lúc anh này đến trên giường bệnh số 512 có một ông cụ chạc tuổi ông mình (bệnh nhân của Thanh) nằm còng queo thấy tội.Sau khi anh này tới vào sáng hôm sau khi mình tới thăm bệnh đã thấy ông cụ mắt mày hờn hở, áo phanh tới tận rồn cười hỉ hả " từ lúc anh này đến tôi có cái mày xoa bóp di động".Còn anh kia thì không ngừng đấm bóp cho ông cụ.Sau đó lúc mình đang hỏi bệnh 1 cậu cùng tuổi nhập viện vì 1 khối u compound odontoma  thì thầy nguyên đám vây quanh giường ông cụ.và anh Tuấn Anh thì đọc 1 bài báo oang oang góc phòng. Cái không khi phòng bệnh trở nên thân thương ấm cúng lạ thường.Khi mà bệnh tật làm người ta không còn muốn nòi chuyện thậm chí là hỏi han cười đùa thì anh này lại làm cho nó thay đổi.Mình thấy hay hay...!

Ca này là bệnh án phụ của mình và Thanh làm chung nhưng sáng nay khi anh này chuẩn bị mỏ mình vẫn muồn theo đi xuống phòng phẫu thuật.Sáng nay thì anh ấy không còn cười hớn hở như trước nữa đơn giản là vì tâm trạng lo sợ như bao bệnh nhân khác.Tuy nhiên lúc mình quay lại đã thấy anh ta khò từ lúc nào trên cái giừong chờ phẫu thuật.Mình chờ mãi nhưng sáng nay quả là quá đông mấy ca chấn thương chiếm quá nhiều thời gian nên mặc dù sắp lịch là người mổ thứ 4 nhưng mãi tới  11h30 vẫn chưa thấy anh ấy.Trước đó mình xem ca bệnh của Thái, 1 bác bị Carcinome TB đáy phẫu thuật cắt rộng tạo hình do anh Việt và anh Hiền mổ, có chụp giúp nó được cái hình bệnh phẩm ...coi mà ruột cứ lo ngay ngáy ca phẫu thuật của mình muộn quá...

Trễ quá không coi được. Đi ra thấy bệnh nhân của mình đang ngồi lo lắng ở nogài phòng chờ.Tiếc quá.Muốn coi xem thế nào....

Chài mình cũng muốn kể về cái đêmT6 thực tập buộc hàm vừa rồi , theo như mình biết thì tổ mình là về sớm nhất trong những tổ đã thực tập trước ở đây. Cảm giác ở khuya như vậy tại bệnh viện làm mình nhớ tới những lần theo mẹ trực đêm ở bệnh viện lu`c còn bé.Lành lạnh sờ sợ, gai gai .

Bệnh nhân đã đau đớn vì tai nạn nhưng còn đau đớn thêm một lần nữa trứơc khi lên phòng mổ đấy là cố định hàm. Sinh viên thực tập tất nhiên không tránh khỏi sai sót nhưng nhiêu đó là mình thấy tụi mình cũng đã cố hết sức rồi.Lúc phóng xe về nhà, gió tát vào mặt làm tỉnh cả nguời như trải qua một cái gì đấy tựa như ghê gớm lắm vậy.........

Chài!Cuối cùng cũng gần xong mấy cái seminar và cái bệnh án chínhImage

Monday, November 6, 2006

Đoán tình yêu theo kiểu Italy....



Đoán tình yêu theo kiểu Italy....
Người Italy có cách trắc nghịêm riêng để phán đoán về kiểu tình yêu của mỗi người. Trước hết, bạn hãy tìm “nhóm tuổi" của mình tuỳ theo ngày mà bạn sinh (không kể tháng). Hãy cho tôi biết bạn sinh ngày mấy .


☆ ☆ Nếu bạn sinh vào ngày:

♥ 01, 06, 11, 16, 21, 26, 31, bạn thuộc nhóm A1.

♥ 02, 07, 12, 17, 22, 27, bạn thuộc nhóm B2.

♥ 03, 08, 13, 18, 23, 28, bạn thuộc nhóm C3.

♥ 04, 09, 14, 19, 24, 29, bạn thuộc nhóm D4.

♥ 05, 10, 15, 20, 25, 30, bạn thuộc nhóm E5.





☆ ☆ Giải đáp:

☼ A1: Bạn là người lãng mạn và cũng thích đối xử lãng mạn, vì bạn coi tình yêu là điều đẹp nhất trên đời. Bạn cảm thấy tình yêu thật dễ chịu, nhưng cũng chính vì coi tình yêu quan trọng như vậy nên bạn hơi đa nghi và hơi ghen. Bạn luôn sợ người yêu không chân thành, dù anh ấy/cô ấy không mảy may có bằng chứng nào để bị buộc tội như vậy.

Bạn thích đi chơi với nhiều bạn bè và luôn được coi là người bạn có trách nhiệm. Tuy nhiên, điểm yếu lớn nhất của bạn xuất phát từ bản chất tò mò và hiếu kỳ (rất tốt cho công việc nhưng không tốt lắm cho tình yêu) là thiếu kiên nhẫn. Bạn thường muốn "đánh nhanh thắng nhanh" và đôi khi nó là trở ngại vật lớn nhất trong tính cách của bạn.

Khi bạn yêu một người, người đó có thể chế ngự không chỉ trái tim mà còn cả tâm trí bạn nên bạn rất dễ bị ảnh hưởng đến các mối quan hệ xã hội khác. Cẩn thận và bình tĩnh bạn yêu quý nhé .




☼ B2: (Nhóc là B2)Bạn là mẫu người của sự nghiệp và những giấc mơ nhiều hơn là mẫu người của tình yêu, thật đấy. Bạn rất nhiều hoài bão và chúng quan trọng đến mức bạn làm bất kỳ điều gì.Tuy nhiên, không phải vì thế mà bạn coi nhẹ tình yêu. Đối với bạn, tình yêu rất quý giá, nhưng bạn hơi khó tìm được một người mà bạn coi là "hoàn hảo". Đó là vì với những mối quan hệ và công việc rộng rãi, bạn ít khi hoàn toàn tin tưởng một người, và đây có thể coi là một nhược điểm nhỏ của bạn. Kể cả bạn bè cũng vậy, bạn bè rất quan trọng với bạn, nhưng bạn không kể "tất tần tật" chuyện gì cho mọi người nghe bao giờ.

Điểm mà mọi người khâm phục nhất ở bạn là bạn suy nghĩ tốt, nhìn được cả ưu điểm và khuyết điểm của vấn đề. Quan tâm chính của bạn về tình yêu là hai người thật sự quan tâm nhau, thế là đủ, đúng không?




☼ C3: Những người có ngày sinh thuộc nhóm C3 rất giỏi trong việc đưa ra những quyết định "nóng", tức là rất quyết đoán, nhanh nhạy và ít khi để tình cảm chi phối những quyết định của mình. Chính vì vậy, số bạn bè công việc của bạn rất nhiều, và số khâm phục và cần ý kiến của bạn cũng không ít.

Bạn coi cuộc sống là món quà giá trị và mỗi người nên biết tận hưởng màu sắc của nó. Về tình yêu, bạn yêu quý khá nhiều người, vì bạn cho rằng tình cảm là không có giới hạn. Thậm chí, bạn còn chia sẻ cuộc sống và thời gian của mình với họ. Tuy nhiên, với người mà bạn yêu thì bạn rất chân thành. Bạn có khả năng điều khiển cảm xúc có thể gọi là hoàn hảo, tuy nhiên đôi khi những quyết định lý trí của bạn lại ảnh hưởng đến những người mà bạn yêu thương, vì không phải ai cũng lý trí được như bạn đâu. Sự cứng rắn là điểm mạnh trong sự nghiệp nhưng lại là điểm yếu trong sự lãng mạn của bạn đó.

Một người đầu óc nhanh nhạy như bạn, hẳn khi đọc đến đây là trong đầu của bạn xuất hiện ngay hình ảnh của “ người đặc biệt nhất” rồi, phải không ?




☼ D4: Bạn là mẫu người thích sống tự lập và bận rộn. Không lúc nào mà bạn không có một danh sách những việc cần làm và danh sách những mục tiêu phải đạt, dù danh sách đó được viết trên trang giấy hay chỉ nắm an toàn trong bộ não điện tử của bạn. Tư duy tốt và tính khoa học cao, bạn đã có một bản “phác hoạ” mẫu người lý tưởng và bạn luôn tìm các cá tính đó. Bạn là mẫu người thích tới sự hoàn thiện nhất trong số 5 nhóm này.

Bạn bè rất có ý nghĩa với bạn và bạn có cực kỳ nhiều bạn thân vì bạn có thể làm bất kỳ điều gì vì tình bạn. Trong tình yêu, bạn thường được coi là đa cảm và dễ xúc động vì đôi khi bạn khó kiểm soát cảm xúc cũng như sự kiên nhẫn của mình, và phản ứng quá mức. Bạn có thể khóc ấm ức chỉ vì người yêu bạn đến trễ 5 phút và bạn có thể đập vỡ cái cốc khi nghe nói kể rằng bạn trai (bạn gái) của bạn đi mua sắm… cùng bạn gái (bạn trai) (để rồi sau đó biết rằng đó là anh em trai /chị em gái của người ấy).




☼ E5: Nhóm E5 được người Italy coi là “những người của tình yêu”. Nếu bạn thuộc nhóm này, dường như bạn thích những quyết định mang tính tình cảm hơn là lý trí. Cũng may là tình cảm của bạn khá nhạy bén nên khi cảm xúc xen vào, bạn vẫn “linh tính” được để mà quyết định đúng.

Bạn coi cuộc sống là tận hưởng từng ngày, và người Italy coi bạn là mẫu người Italy "điển hình" - rất lãng mạn, vui tươi , hoà đồng. Bạn có nhiều bạn bè và vẫn luôn cố gắng kéo dài cái danh sách đó trong sổ điện thoại, máy di động, hay trong sổ email… Bạn mơ mộng và cũng có nhiiều ước vọng, tuy nhiên, điều có thể coi là nhược điểm của bạn với bản chất “đừng nghiêm trọng hoá vấn đề”, bạn hơi thiếu kiên định nên nhiều khi không thực hiện được những việc quan trọng đến nơi, đến chốn. 


From blog of chị Lyly 




Thursday, November 2, 2006

02/11/06 Truth hurts!



Hôm nay 2/11

chà mới có 5 ngày không có mày computer mà cảm giác dài như thế kỷ vây dù thi thoảng rảnh buổi trưa hay chiều là mình lại đáo qua thư viện xem thiên hạ có tin tưc gì mời mẻ trên blog hay không hay là co ai ghé vô hỏi thăm mình gì không.Thế mới biết cái blog này làm mình tốn nhiều thơi gian  chẳng biết từ lúc nào mình đã quen với sự tồn tại của nó như một phần của cuộc sống tất bật này, và chẳng biết từ lúc nào mình đã gửi gắm vào đây những tâm sự rất đỗi bình thùơng như thế để rồi mỗi khi có khi rảnh rang là lại bật nó lên xem có bạn bè vào comment gì hay không.Mình biết có những người vào rồi ra mà không để lại dòng nào , biết đâu lại có cả những cái cười khảy trong đónữaImage.

Mình rất hay nhìn sai về những người mình mới quen ngay cả những người mình đã quen rất lâu rồi.Lăm khi cứ tưởng rằng đã hiểu họ đên tận chân tơ thế nhưng rút lại  chả bao nhiêu.Chà!COn người thật phức tạp.Mình không nên níu kéo một tình bạn như thế cho dù cũng đã được 5 năm rồi.Đối với 1 đời người thì chẳng là bao nhiêu nhưng với  đời sinh viên thì chừng đó cũng là quá dài để hiểu nhau thê  nên nếu thấy không được thì cũng phải goobye!Trước giờ mình vẫn nghĩ khi người ta thật lòng cho đi một cái gì thì sẽ nhận lại những cái tốt đẹp kể cả khi họ co ác cảm với mình thì rồi họ cũng sẽ nghĩ lại .Nhưng bây giờ có lẽ cái suy nghĩ ấy đã thay đổi nhiều rồi.Mình nên nhìn nhận sự thật . Có lẽ 1 người bạn đã nói đúng : người ta đối xử với bạn thế nào thì hãy đối xử với người ta thế ấy.Nghe có vẻ hơi sòng phẳng nhưng chắc phải thê thôi. Mình râ`t hay tự mâu thuẫn. Lâu lắm rồi có đọc 1 cuốn sách tên là : Đắc nhân tâm có dạy về những cách về nghệ thuật chiếm được cảm tình của mọi người nhưng sách vở vẫn là sách vở , thật khó , khó lắm! Và cần lắm những gì thật lòng! cứ như vậy hoài mà người ta vẫn cứ trơ trơ ra thì biết làm thế nào , chả khác nào mình mãi  mua việc vào thân à?rồi sẽ stress sớm.!

Mấy hôm nay trời lành lạnh khiến mình có cảm giác nhớ cái tết miền bắc nhớ không sao tả xiết!Cứ mỗi khi đổi trời hế này là mình lại háo hức.Không biết tết có khác trước không hay vẫn cái chợ nhỏ họp ở góc HVT mà mọi lần nó họp chán chê rồi mình mới bắt đầu nghỉ học và bắt đầu với mới đứa em tụ tập hò hét ở đấy!Mẹ mãi tât bật với gia đình kể cả ngày tết dù là mình cũng có tham gia việc nhà tý đỉnh..Ôi những ngày tết!nhanh thật chả mấy chốc nữa........