| Xui xẻo kinh khủng.Tuần này đâu phải là tuần hạn gì của mình đâu.Mình đã bói cho mình 1 quẻ rồi : gặp bạn bè (ờ thì kẹo nè) có bạn trả tiền này (ờ thì mụ Diệu rửa cái học bổng "Fugaca"), mình cũng coi trên báo thấy tuần này chuyện tình iu tiến triển nữa.Thế mà bao nhiêu cái xui cứ bám riết thế : Đầu tiên là ngày chuyển qua trường tiểu học Lê văn tám thế mà mình mắt nhắm mắt mở phi xe lên tận quận 5 chợ lớn tí tớn dắt xe vào truờng.Chú bảo vệ hỏi "đi đâu thế này" ....."Con vô thực tập "" ..."Mọi người dọn đi từlâu rồi.Mải hát hò quên cà việc hà?" Thế là tỉnh cơn ngủ.... nhớ ra ....là đã chuyển hết thùng đồ khám lưu động đi từ hôm qua. Trong đầu mang máng nó ở ngã 5 chạy cả vòng thành phố lạihóa ra nhầm truờng.Bó tay.Sờ tới điện thoại tính gọi ấy mà " Bạn còn không đồng trong tài khoản". Loay hoay một lúc hỏi này kia mới bít đường , nó lại nằm tuốt trong hẻm, đi qua bao lần mà kông nhận ra.Đã thế lúc vào lại còn vô lộn nhà máy đường sắt giề đâý bị mấy ông chọc quê giề đâu.Khiếp cái số con heo.... Chuyện thứ hai là buổi trưa sớm sau khi hoạt động hết công suất, 8 ẻm chống chọi với gần hết khối năm truờng này mệt phờ râu.Quyết định ghé qua chỗ Bich béo (em Nhóc) coi em làm việc thế nào.Đã không bít đường, chỉ đi theo trí nhớ mà hôm trước em ý chỉ .Y rằng đứng chờ cả tiếng đồng hồ tìm cách gọi điện thì máy của em ấy lại hỏng.Vừa nóng vừa "sốt".Bựa mình.Cơ mà cũng tại mình. Chuyện thứ 3 là ngày hôm nay bị ngay 1 khúc gỗ rơi vào chân.Đau muốn tập tễnh.Mẹ Thảo lúc về lăng xăng bên cạnh đỡ xuống cầu thang.Vừa thấy anh Thuần là tớn tác, mình tưởng té cầu gẫy mấy cái .......răng cửa ==================================@======================================= Hôm nay có mấy chuyện muốn kể thêm nữa: Mình cứ ấn tượng mãi cái em lớp 5hai hôm nay, em ấy có 3 cái chận răng sâu nhưng lại sợ không chịu nhổ.Với điều kiện khó khăn theo kiểi thực tập dã chiến cho cộng đồng thế này thì các anh bên này nói là hạn chế nhổ chân răng.Gớm.!Nhưng mà thực ra đây là mấy cái chân cũng hơi lung lay rồi.Vấn đề của em ấy chỉ là tâm lýmà thôi.Với trẻ em thì đây là cái khó nhất.Hai chị em thủ thỉ thủ thì biết bao lâu, và từng cái được lấy ra nhệ nhàng.Thằng nhóc không sợ như lúc đâu cho dù là minh đã lừa đảo nó trong vụ "chi chỉ xem thôi" với cái chân răng đầu tiên ,,hai cái tiếp theo thấy không đau là ngoan ngoãn ngồi im.lần đầu tiên thấy mình kiên nhẫn như thế.Chẹp!hehe. Cái tổ buổi chiều ồn ào kinh khủng , thảo luận nhóm mà cãi nhau như chợ vỡ về bài triển khai kế hoạch giáo dục Sk cho mấy truờng tiểu học quận 5.Thực tế nó khác lý thuyệt.Cho nên mới um xùm.Nhưng cười bể bụng.Mình bảo ông Thế Anh " này bác thế anh.Tôi bảo bác biết đây là Tp Hcm nhá chứ không phải Bình dương đâu.khi nào về quê lên chức giám đốc sở ý tế thì tha hồ làm theo kế hoạch nhà bá." "Miễn bàn.Lây ý kiến số đông" Công nhận vui thật!!!!!!!!! ==============================================================================
Ôi ngày mai qua trưòng mầm non 3.Đi ngủ cái.Không quên mai phải giả bộ tập tễnh đau chân như con Thảo nó nhờ.Bó tay.nó làm mình đau bụng!Mình cứ léo nhéo là xui xẻo vậy thui chứ thực ra hôm nay mình rất vui.ECEC.
|
About Me
- My nam is Kieu Trinh..
- I live in Ho chi Minh city, Vietnam
- I love shooting,swimming,listening music : rock, coutry.., and reading cooking book.. My job is to take care everybody's dentalhealth..
Saturday, October 28, 2006
Tuần này là cái tuần quoái quỷ gì thế này!!!???
Thursday, October 26, 2006
Không gian của bạn
Một thế hệ đang thay đổi MySpace, Bebo và Youtube đều là nơi chia sẻ thông tin, upload phim, văn bản, hình ảnh và là những trang web cộng đồng và mang tính kết nối xã hội. Các trang này có đối tượng sử dụng khác nhau chút ít (MySpace – cho tất cả mọi người; Bebo – cho học sinh và sinh viên còn Youtube chủ yếu là phim) nhưng hoạt động đều dựa trên những nguyên tắc chung. MySpace
|
Tuesday, October 24, 2006
Lung tung.Linh tinh.......
Cả tuần rồi ăn chơi quá nhiều.Đối với trường thì dịp cuối tuần này như ngày hội , 1 dịp xả láng giảm stress với lể kết nghĩa, lễ tốt nghiệp , lễ khai giảng rồi hội nghị khoa học cứ dồn dập.Đối với tổ thì là 20/10 rồi hai cái sinh nhật của hai "ẻm" Thế Anh và Thái.Đối với mình thì 1 chập đi coi phim tứ lung tung với đám tồ 2 , đón tiếp 1 cậu bạn nhà báo .CHẹp.Tự nhiên muốn đổi nghề.
Ngày hội nghị cả lớp được chơi bời mua bán.Còn tổ chúng ta phải lao đầu vao mà thực tập bên mấy cái truờng tiểu học,mẫu giáo, làm cứ như thợ.Mấy em nhìn mãi cũng phát khiếp, phát chán mặc dù lần này có vẻ đuợc tiếp đãi tử tế với mấy chầu nước song ngày nào cũng như ngày nào.
Tự nhiên thấy tẻ nhạt .Hát hò văn nghệ cả buổi trưa mà giống như đọc ráp không thấy tí cảm xúc nào.Hình như ai cũng thế hay sao ấy.Chai hết cả rồi các bác tổ tôi ơi.Lần này như những lần tụ trước đây lại không có con Hà.Nó vẫn cứ bận bịu mãi với cái sự nghiệp âm nhạc nó theo đuổi từ mấy năm nay.Đi trễ về sớm.sống phóng túng bất cần.Thế mà lại ...h..ay ấy nhỉ.
Lộn xộn quá.NGủ cái!.1 buổi chiều hiếm hoi này ......................................................
Saturday, October 21, 2006
Thứ 7/21/10/2006

Mình thèm cái cảm giác hôm nay.Còn những 2 năm nữa cơ, không, chính xác là hai năm trừ đi 1 tháng hai tuần.Những gương mặt rạng ngời này, hạnh phúc này, tự hào này.Cầm giùm hoa tới 4 bó nặng trĩu. Lẽ ra con Hà và mình nên mua hoa tặng anh Bình nhưng nò kêu là nhiều quá cầm không hết nhưng dù sao cũng phải làm cho phải lẽ chứ.Choài bó tay với nó!
Lễ tốt nghiệp diễn ra chóng vánh.Hai con chạy lăng xăng chụp hình cho mấy anh chị.Bon chen thêm vài tấm cho ông Hùng 99.Thật ngại quá,gặp ông ý mình chỉ muốn đào cái lỗ thật to mà chui xuống đâý.Ca chỉnh hình làm mối đã cao chạy xa bay.Nhưng cũng mừng vì hai đứa quyết định sáng suốt.Tuy thế mình vẫ tin tưởng ông này và tin là ổng sẽ còn tiến xa nữa!!!
Dự cái lễ khai giảng nhạt nhẽo vì năm nay tụt dốc chả được phần thưỏng gì , P/S không, top ten cũng không..choaà phải cố lên mới đuợc!mình hơi bị nghĩ ngợi vớ vẩn rồi đâm lẩn thẩn lúc nào không hay.
Chuyện lâm sàng đúng thật nhức đầu.Mình ở đó mất một tháng rồi thì hai tuần nay lang thang ngoài truờng làm công tác "từ thiện" đâm ra chả biết quái gì về tụi trong truơng.Con Zím bức xúc quá.Miìh cũng hiểu mà.Công việc đâu cũng thế cả.Mai mốt đi làm rồi còn nhiều va chạm hơn.Chả biết khuyên nó cái gì chỉ biết nói là cố gắng mà thôi.Và mình thích nhất câu này của thầy Hùng , mà trong lúc nói chuyện với nó mình còn dỏng tai nghe được " gieo một hành vi gặt một thói quen, Gieo một thói quen gặt một kết quả, gieo một kết quả gặt một số phận....." ( đại loại thế).
Hôm nay là một ngày vui nhất, vì mình tâm sự cả buổi trưa với Kẹo.Cậu ấy nói chuyện rất hay, rất chững chạc, rất hiểu mọi người.Cậu ấy khác xa Thược trước đây mà mình từng biết, nhút nhát và cũng hay khóc nhè.Công việc đã khiến cậu ấy như thế.con người ta nếu có niềm đam mê với nghề thí chắc có thể làm đuợc mọi chuyện.Cậu ấy cũng dễ hoà đồng vì là bặt chuyện rất nhanh với con Zím.Rất hay, mình cũng thích thế!!!!
Mình thích khách sạn này dễ chịu và yên ả ngay trong lòng thành phố.Nhưng thực ra hai con nằm nói chuyện còn thích hơn cả.Và thêm một vài phát hiện thú vị mà mình chưa được biét mà có khi 'sống để bụng chết mang theo"
.
Hôm nay lần đầu tiên theo Kẹo tới "Trung tâm nhạc nhẹ" trên đường Hai Bà Trưng, thế mà qua lại đây không biết bao nhiêu lần mà không lần nào bít tới sự tồn tại của nó.Lại cứ tưởng quán bia hay cái nhà hàng nào đấy.Hai con ngồi chờ dài cổ mới thấy đám ca sỹ ỏng ẹo tới.Kẹo nó cứ liên hồi giới thiệu người này ngưòi kia mà chẳng biết ai ngoài Tuấn heo, anh Anh Tuấn,Hải Yến ,Ban nhạc Năm dòng kẻ .Đúng là năm dòng kẻ thệt,chị nào chị đấy cứ là tong teo nguời như cây sậy nhất là bà Bảo Lan. Bà Lan Hương thì người thấy cả đủ 12 cái xương suờn không thiêú cái nào làm mình mỗi lần bấm máy toàn phải xoá đi vì trông phản cảm khiếp!!!!!!Và tuy bà này là hát chính (nhưng nghe nói vì là không có khả năng bè???????) nhưng ,chẹp, "xi cờ la vô" vổ chìa vổ chỉa ra trang điểm cỡ mấy cũng không thể gỡ gạc đuợc.Túm lại là phải nhổ cả hàm
!!
Anh Tuấn trông phong độ đẹp trai hơn cả lúc thu hình.Nhưng anh ấy bận bịu lắm nên không thấy tới nói chuyện với Kẹo thế là mình cũng không có cơ hội chụp vài pô.Nhưng mẹ Thảo nhà ta lăng xăng cũng được mấy tấm với heo Tuấn, với chị HQHương, với Hải Yến.Toàn những ngươi mình chả thích tý nào.Chị HQHương ngoài đời cư như một mụ già lẩm cẩm, tội nghiệp, loay hoay với mớ tóc tai kiểu phim kiếm hiệp và mớ câu trả lời chuẩn bị sẵn câu naò cũng giống câu nào.Thôidẫu sao cũng là nghề của người ta .chắc cũng có cái khó riêng của nó!Cặp đôi Hải Yến và anh nhạc sỹ gì quên mất tên nhỉ (ấn tượng nhất là dáng người suy dinh duỡng của anh này ) khéo lại dễ thuơng nhất đám!!!!
Chú nhạc sỹ gì người Đà Nẵng với bài hát Rong chơi trong bài hát Việt lần này là người nói nhiều nhất với Kẹo.Chả hiểu cậu ấy có mệt không chứ mình ngồi ngoài mà cũng phát choáng váng , đầu óc lùng nhùng.Được cái thật thà!Nhưng thú thật mình cũng chả hiểu cánh văn nghệ sỹ lắm,họ nói thì trên trời duới đất.mình có nghe loáng thoáng thấy ông ấy nói cái gì : cuộc đời chỉ cần như giọt suơng mai , long lanh thuần khiết...rồi thì a....không gò ép Tuấn hát theo kiểu bài hát này ..rồi a...Tuấn cứ hát sao cho là chính minh...thoát khói tờ giấy A4 này...Chẹp! Cậu Kẹo nhà ta cứ anh anh em em ngọt xớt.
Cú nhất là bị nhận xét một cậu là anh cứ tuởng em học năm hai.Bó tay!Ý bảo mình là lóc chóc chả lấy gì làm chững chạc !!!!!!!!!!gr......u....mmmmmmmmmm
Choaì túm lại là tốn nhiều giấy mực cho đề tài này quá.
Cuộc sống của Kẹo cũng có nhiều cái thú vị vì gặp gỡ toàn người lổi tiếng nhưng mình biết là cậu ấy cũng phải cố gắng lắm khi gặp những ngưòi mà đôi khi cậu ấy chả thich tý nào.
Cuối cùng cám ơn heo Thảo vì đã đi chơi chung hôm nay,vì đã lăng xăng chụp hình rất nhiệt tình tuy rằng mày nói quá nhiều thứ nhảm nhí.Ecec!!!
Và thêm một niềm vui nho nhỏ cho buồi tối :Tuy rằng không đi ăn tốt nghiệp như đã hứa nhưng có hai cuộc gọi mong đợi suốt từ lúc ngồi coi phim.Ecec.Quá là vui!Mình sẽ không lộ diện đâu.keke.Hãy đợi đấy!!!!!!!!!!
20/10/06
Một buổi sáng trốn học.
Một ngày thực tập tới trẽ.
Một bài học mới : kiên trì và luôn phải học hỏi.Anh Phương cũng còn không thể dụ được thằng nhóc há miệng.Trẻ con thật vô cùng.Đứa khó đứa dễ.Những đứa thuộc tuýp quậy phá thích anh hùng ta đây thì thật..... xong liền! khổ nhất là mấy đứa nhút nhát hiền lành lúc mới vào rõ là dễ thương nhưng tới khi đụng vô mới biêt.Mình đã cảnh báo con Hà là ca này không dễ xơi đâu nhá xong nó cứ thản nhiên với cái mớ kinh nghiệm còm của nó.Thất bại!hiển nhiên rồi.Dù là đủ mọi biện pháp!!chẹp!
Một trận cãi cọ không đáng có với mấy anh chị năm 6.Buồn kinh.!Đấy , đâu phải cứ hơn tuổi là biết suy nghĩ và chững chạc hơn.Chỉ vì mớ dụng cụ vớ vẩn chẳng ai chịu dọn rồi đâm ra cãi cọ.Cái năm 01 này khó chơi ghê.Lại phải cùng anh thu dọn đám chiến truờng.
Một buổi chiều dự lễ hội ẫm thưc tưng bừng ,tiếc là tới hơi trễ nên chả được ăn mấy.Năm nay ít hoành tráng hơn năm truớc,riêng gian hàng lớp nó bán "bia ôm".Bán đâu chả thấy chỉ thấy mấy ông mặt mày đỏ gay nói năng lè nhè, bắt khách như bắt lợn gà.Năm trước có thêm tiết mục boí toàn của Hùng cũng xôm ra phết nhỉ!Lại còn lôi kéo được thầy truong khoa nói năng phán phiếc như thật.Ecec.Nghĩ lại thầy xấu hổ!
Một tối lòng vòng quanh thành phố với hai người bạn cũ.Lâu lắm mới đi lòng vòng lâu như vây.Đủ mọi chuyện từ tiểu học tới trung học, đại học.Ngồi chả nói được câu gì cứ như một con ngố rừng.Túm lại là đã quên nhiều quá, tên bạn bè thầy cô cũ là cứ trả về đâu hết.Ecec.Nhưng vui !!!!!!Vì lâu lắm rồi ,đúng là lâu lắm rồi .......Những người bạn dễ thương này
Tối vẻ lại buôn dưa lê với heo Thảo.Té ra lớp anh văn hôm nay cũng có độ gì đấy ngoaà vỉa hè trước truờng nhưng bị công an đuổi như vịt.
.Tội nghiệp anh Công!.
************************************************************************************
Saturday, October 14, 2006
Lovely children!

Chị Tố có nói là phải trở lại để viết tiếp!Phải rồi phải viết tiếp chứ!Cám ơn chị!
.
Hôm nay 1 ngày cuối tuần êm ả kết thúc một tuần ệm ả không bận rộn như mình phóng đại.!Các em dễ thương lắm.
Công việc của tụi mình là : có mặt ở phòng y tế vào 8h30'( tha hồ ngủ nướng nếu cup 1 tiết lý thuyết vào lúc 7h, cho nên mình bao giờ cũng tới trễ nhất!) .Sau đó là check cái lích học của mấy đứa xem lớp nào đang học thể dục ngoài sân kia, gọi vài ba em vô kiểm tra răng miệng.
Một ông thầy dạy thể dục trẻ măng nhăn nhở: "cô cứ vặn cả hàm tụi nó!quyậy lắm! " Ec ec (Trời anh ơi nghe ghê quá`!).
Với mấy em lớp 4,5 thì dễ , mấy em này ưa ăn bánh "Phỉnh" ( tức là dỗ ngọt ấy ạ ) cứ cho mấy em ấy lên tận mây xanh là lên ghế tuốt luốt, nhất là mấy em trai cứ cho vài câu như là " đàn ông đích thực thời naỳ.." ( ặc, câu này là của ông Thê Anh). Mấy em gái thì tùy, nhưng dễ nhất là chỉ cho em ấy thấy mấy em khác dũng cảm thế nào " Con thấy chưa mấy bạn khác rất giỏi!"
Mấy em nhỏ hơn thì hơi khó ,dỗ không được thì nạt!
Vậy là 4 đứa đã xong bài giãng về giáo dục sức khỏe răng miệng và kinh nghiệm làm giáo án là đạt càng nhiều câu hỏi càng tốt, có khi chả đúng thực tế gì cả , thì bà cô càng khoái.Còn thì lên trình độ các em tới đâu tùy cơ ứng biến.Như lớp của T.Anh đấy toàn mấy em thông mình hỏi gì biết đấy.Còn mấy em lớp mình sao mà hiền khô mà hơi cù lần phải gợi ý biết bao lần..Song rốt cục Ok cả.
NGày thứ 6-13 được coi là ngày xui xẻo. Có đứa (heo nói) nghỉ cả học chỉ vì không muốn gặp xui(khìn).Nhưng đối với nhóm thì là ngày rảnh rang nhất.Mấy nhóc dễ thương ,ngoan ngoãn lạ thường.Thi thoảng lại đụng thêm mấy em lấy cớ đau bụng xuống phòng Y tế năm chơi bắn nhau chí choé. Có hai tin vui cho nhóm là tuần tới không phải qua truờng Mẫu giáo và T7+CN này không phải đi làm điều tra viên bên Nhị Xuân .Thảnh thơi cuối tuần tha hồ online kiếm hình cho nhóm......Relax...........
Monday, October 9, 2006
goodbye my blog!

Tạm biệt mày nhé blog thân iu nè !!! Tuần tới là 1 tuần bận rộn lắm lắm...giờ đã qua bộ môn Nha công cộng rồi .Túc trực ở 1 cái truờng tiểu học bên quận 5, nghe nói là soạn giáo án này kia...dạy học cho 1 đám nhóc quậy phá ...rồi cũng chỉ tiêu chữa răng , nhổ răng như đối với người lớn.
Với trẻ con thí khó hơn nhiều , với mình là thế.
Mình khó đoán được tâm lý của bon nó lắm...
Nhưng mà có 1 cái thích thú là ngồi trong phòng Y tế rất hay.Hôm nay 1 buổi sáng trong lành ...sau 1 đêm trực truờng ....ngủ ngon như chưa bao giờ đưọc ngủ ngon như vậy .... chăn mền êm ái ... quấn chặt như 1 con mèo lười ...thế là sáng dậy thấy khoan khoái lạ thuờng....
Từ đây nhìn ra sân truờng mấy đứa nhóc chơi vui quá đi, nếu không phải là đi thực tập khéo cũng nhào vô chơi chung rồi.Oh mình thích cái trò oẳn tù xì và nhảy lò cò...
Một em đứng tựa ở cái cột truớc phòng lâu lắm rồi ,mình để ý thấy em ấy không chơi gì cả rồi cái mặt hơi bùn bùn nữa chứ " sao em không chơi cùng với bạn" "em đau răng quá " ( nghĩ trật hết , đoán già oán non là có chuyện gia đình, chuyện bạn bè gì đấy..chà toàn áp đặt những suy nghĩ mờ mịt vào đâù óc trong trẻo của mấy đứa trẻ không!
ẹc ẹc)."vào gặp thầy nhé!"
Vậy là nhận lớp.Thế anh lớp 5-4.Thái lớp 5-5.Diệu lớp 5-1.And me 5-2.Lo lắm.Soạn giáo án thê nào đây dạy thế nào đây với cái topic quá là dễ với mấy anh chị nhưng khó nuốt với mấy em?( nói một cách thành thật là khó nuốt với mấy anh chị lun!
)
Chào các em lớp 5 thân iu !!!!
hy vọng được các bé đón tiếp tử tế chứ đừng như nhóm truớc bị hỏi 1 câu sốc không thể ngờ tới ,nằm ngoài giáo án " cô ơi sao của cô lại...b..ig như vậy!" không liên quan gì tới vấn đề răng cọ gì cả.
Choài nếu là mình mình sẽ làm gì !?
Saturday, October 7, 2006
Relax...........

Người đi rất nhanh và rất nhanh sau ánh hoàng hôn người đang đứng khóc nỗi niềm bất thành.
Đời vẫn thế trước sau sẽ vui sẽ buồn cũng như dòng sông chảy đi xa mãi. Hay như hạt mưa lặng rơi xuống đây và xuống đây nhưng vẫn còn đây bờ sông đứng mãi. Hay kìa vũng lầy đời ta tựa sông kia tựa hạt mưa kia tựa nước mát
Khi ta vui ta hát lên lời ca trong hân hoan bao yêu thương và khi ta đau hát lời ca sầu đau nhưng ta đừng dừng chân .....khi ta vui thấy trong lòng ta vơi lo toan, vơi đau thương và khi ta đau thấy trong lòng chìm lắng .
Này hỡi ta ơi đừng dừng chân
Friday, October 6, 2006
Am nhac va suc khoe
Bác sĩ Hồ Ngọc Minh
Nếu nói rằng ngôn ngữ đã tách rời loài người ra khỏi những động vật khác thì âm nhạc chính là cái nôi của ngôn ngữ và mãi mãi là một thứ ngôn ngữ chung của mọi chủng tộc, mọi nền văn hóa.
Thiên tài âm nhạc Beethoven có viết: “Âm nhạc phải làm trái tim người nam sôi sục và khóe mắt người nữ đẫm lệ”.
Heinrich Heine-Poet lại nói “Âm nhạc là một cái gì khác lạ mà hầu như tôi muốn nói nó là một phép thần diệu. Vì nó đứng nửa đường giữa tư tưởng và hiện tượng, tinh thần và vật chất, một thứ trung gian mơ hồ thế đó mà không là thế đó giữa các sự vật mà âm nhạc hòa giải”
Theo Plato:“Âm nhạc là một trò chơi thực tế. Nhạc ghép linh hồn cho vũ trụ; lắp cánh cho tâm trí; đưa sáng tạo cho trí tưởng tượng; mang lại sự hấp dẫn, hài lòng cho buồn chán, sự vui vẻ và sống động cho mọi sinh vật”
Ngày nay, âm nhạc đã được dùng trong y học như một phương thức trị liệu phụ thêm với dược phẩm, giải phẫu, y khoa phục hồi...
Vài hàng lịch sử
Như đã nêu ở trên, kể từ khi loài người biết phát âm, những nốt nhạc đầu tiên đã được hình thành trước khi những từ ngữ có ý nghĩa được quy định để có thể truyền đạt tư tưởng đến đồng loại. Và thực tế là tất cả những ngôn ngữ hiện nay đều mang tính chất âm nhạc, cụ thể nhất là tiếng Việt của chúng ta.
Tác động của âm nhạc có thể chỉ đơn thuần từ nhu cầu cần biểu lộ tình cảm, vui buồn của một cá nhân và nếu “đúng tần số” có thể làm cho những người chung quanh rung động theo những tư duy trầm mặc của người khởi xướng ra những thanh âm trầm bổng ấy. Đi xa hơn, những thanh âm có thể làm kích động người nghe từ tư duy cho đến hành động, từ những tế bào nhỏ li ti cho đến những cơ phận trong cơ thể
Từ ngày xửa ngày xưa, sức mạnh lành bệnh của nhạc đã đươc dân chúng biết tới. Họ dùng lời ca và nhạc cụ như trống, lúc lắc để hỗ trợ cho tác dụng của thuốc cỏ cây thiên nhiên. Họ nhẩy múa, hát ca để nâng đỡ tinh thần người bệnh cũng như chính bản thân họ Những âm điệu nhịp nhàng như thấm vào tiềm thức. Phương thức này vẫn còn tồn tại ở nhiều bộ lạc trên thế giới.
Cựu Ước có ghi là David chơi đàn lyre để giảm bệnh trầm buồn của King Saul.
Thời Cổ Hy Lạp, Apollo vừa là thiên thần âm nhạc và nhà y học. Với Hy Lạp và Ai Cập xưa, âm nhạc là một khoa học rất thiêng liêng và có sức mạnh thấm nhuần vào các góc cạnh rất thâm sâu của tâm hồn. Khoảng thế kỷ thứ 15, dân Hy Lạp và Thổ Nhĩ Kỳ đã mời các nhạc sĩ tới giúp vui cho những người mắc bệnh tâm thần
Vào triều đại nữ hoàng Anh Elizabeth I, y sĩ Thomas Campion dùng lời ca để chữa trị trầm cảm và vài bệnh tâm thần. Ðầu thế kỷ trước, bác sĩ John Kellog, Hoa Kỳ, dùng âm nhạc như một phương thức trị bệnh tại viện điều trị sanatorium của ông ở Michigan. Năm 1914, bác sĩ Evan O’Neil Kane đã thấy rằng nhạc làm bệnh nhân đang được giải phẫu ít lưu tâm tới cơn đau và cảm thấy bình thản hơn.
Ý niệm về âm nhạc như phương thức trị liệu hiện đại bắt nguồn từ thế chiến I và II, khi các nhạc sĩ được mời tới giải khuây cho thương binh điều trị tại các bệnh viện. Sau đó nhạc trị liệu trở nên phổ thông hơn như là một thành phần của sự điều trị các bệnh tâm thần và thể chất.
Bên Mỹ, khóa huấn luyện chuyên viên trị liệu bằng âm nhạc được mở tại Ðai học Michigan năm 1944 rồi sau đó tại Ðại học Kansas, Texas, vào năm 1946. National Association of Music Therapy thành lập năm 1950 với trên 5000 hội viên. Ngày nay đã có tới gần 70 chương trình huấn luyện Chuyên Viên Nhạc Trị Liệu Music Therapist tại các trường đại học bên Mỹ. Các chuyên viên này có thể làm việc tại nhà thương, viện dưỡng lão, trung tâm phục hồi, bệnh viện tâm thần, trường học, nhà người già hoặc hành nghề tư.
Bác sĩ Raymond Bahr, Giám đốc Coronary Care tại bệnh viện St Agnes Baltimore, Maryland phát biểu:“ Không còn nghi ngờ nào về sự hữu hiệu của nhạc trị liệu với sự chăm sóc bệnh nhân trong tình trạng trầm trọng. Tác động thư giãn, giảm căng thẳng của âm nhạc khiến bệnh nhân khỏe lại mau hơn bằng cách giúp họ vui vẻ chấp nhận hoàn cảnh của mình và sẵn sàng nhận sự điều trị”
Âm nhạc tác dụng lên cơ thể bằng cách nào.
Theo nhiều nghiên cứu, ít nhất có hai cách để lời ca điệu nhạc đi vào lòng người nghe:
a-Tác dụng lôi cuốn, hòa hợp, đi vào tiềm thức con người. Khi ta bước vào một căn phòng có âm nhạc, thì bao nhiêu ưu tư trong đầu chợt như dừng lại và cơ thể như hòa với điệu nhạc, toàn thân như đu đưa, nhún nhẩy theo nhịp đàn, miệng âm ư theo lời hát .
b-Làm lạc hướng khiến ta không để ý tới hoàn cảnh hoặc cảm xúc đau đớn, không vui, không muốn.
Giáo sư âm nhạc Arthur Harvey, Ðại Học Hawaii, cho hay não bộ có bốn cách để tiếp nhận và đáp ứng với nhạc điệu.
a-Não bộ trái tiếp nhận, phân tích, thưởng thức nhạc điệu;
b-Não bộ phải đáp ứng với nhạc điệu bằng các xúc cảm khác nhau;
c-Cơ thể đáp ứng âm nhạc bằng sự thay đổi các chức năng sinh học như nhịp tim, hơi thở, huyết áp, sức căng bắp thịt, cảm giác đau, sản xuất kích thích tố;
d-Trong đáp ứng xuyên thân transpersonal, âm nhạc được dùng để thiền suy, thư giãn, phản hồi sinh học biofeedback, học hỏi.
Vài nghiên cứu mới đây còn tìm ra sự liên hệ giữa tần số vài điệu nhạc với sinh hoạt điện năng của tế bào não. Nếu dùng một tần số nhạc nào đó, ta có thể tăng khả năng học hỏi, thư giãn cơ thể, giúp ngủ ngon giấc. Do đó, theo nhiều nhạc sĩ, để hưởng ích lợi của nhạc điệu không những chỉ nghe mà còn để toàn thân rung động theo điệu nhạc.
Fabien Maman, soạn nhạc gia kiêm sinh học người Pháp đã quan sát ảnh hưởng của âm thanh trên tế bào ung thư. Dưới tác dụng của các âm điệu khác nhau từ nhạc khí hoặc lời ca, tế bào dường như không chịu đựng được sự dao động vibration và vỡ tung, nhất là với tiếng hát cao vút Thái Thanh.
Phúc lợi của nhạc trị liệu với con người
Những nghiên cứu xưa nay đều cho thấy là âm nhạc trước hết làm cho con người được phát triển toàn diện ngay từ trong bụng me. Các thai nhi được cho “nghe nhạc” thuờng
khoẻ khơn các thai nhi khác và khi sanh ra đời ít bệnh hoạn hơn. Các bác sĩ hiện nay vẫn khuyên các bà mẹ đang mang thai nên nghe nhạc êm dịu và cho thai nhi cùng nghe. Em bé được mẹ hát và ru cho nghe từ thuở còn thơ thường thường thông minh và sau này ít bị những bệnh về tâm trí. Dân tộc ta là một dân tộc thông minh, cần cù hiếu học phải chăng là nhờ vào những "tiếng mẹ ru từ lúc nằm nôi"? Những lời ca dao thắm thiết mà các bà mẹ Việt Nam ta ru con từ thế hệ này qua thế hệ khác.
Kinh nghiệm cũng như quan sát, nghiên cứu cho thấy âm nhạc có nhiều phúc lợi cho con người. Nhạc giúp giải quyết một số vấn đề như thương tiếc khi mất người thân yêu; tăng tự tin bằng cách giúp ta tự diễn tả, lựa chọn và sáng tạo; diễn tả xúc động hoặc bằng lời nói hoặc cử chỉ; thư giãn, giảm thiểu lo âu, giảm đau đớn; giảm cô lập với xã hội; tăng sự chú ý, tập trung; kích thích cảm xúc và nhận thức; nhìn vào sự thực. Nhạc cũng làm cơ thể nhiều sinh lực; kích động não bộ; làm thức tỉnh các cảm xúc; tháo gỡ các xúc động; phục hồi tâm hồn; làm hứng khởi hành động; giúp ngủ ngon; giúp lý luận tốt cũng như giúp tránh lao tâm suy nghĩ.
Lãnh hội ảnh hưởng tốt
Dùng đúng cách, âm nhạc có thể giúp ta khỏe mạnh. Khỏe mạnh không phải chỉ là không có bệnh tật mà còn bao gồm một tâm hồn thanh thảnh, một hài hòa gia đình, xã hội. Nhạc nào cũng cũng có ảnh hưởng nhất là khi ta dùng nhiều loại khác nhau. Ðiều cần là dùng một cách khôn ngoan.
Nhạc trị liệu không chỉ là nghe nhạc mà còn viết nhạc, thảo luận về âm điệu, biểu diễn hoặc tham dự các sinh hoạt liên quan tới âm nhạc. Nhiều người cho là muốn hưởng phúc lợi của nhạc thì phải có hiểu biết về nhạc. Nhưng thực ra không phải vậy, ai cũng có thể tận hưởng các lợi điểm của nhạc miễn là để toàn thân rung động, hòa nhịp theo lời ca tiếng hát..
Tâm lý chung cho là nhạc cổ điển rất khó thưởng thức nhưng lại là thứ nhạc giúp con người thư giãn, tập trung và trị bệnh hay hơn cả. Người ta đã dùng nhạc của Mozart để giúp bệnh nhân có triệu chứng lo âu cũng như giúp trẻ em bị chứng kém tập trung ADHD.
Cũng nên nhớ rằng toàn bộ cơ thể ta được coi như là tập hợp một hệ thống có nhịp điệu với nhau. Trong khi nghe nhạc trị bệnh, ta phải hết sức cảm nhận và để ý coi xem vùng nào của cơ thể đáp ứng với điệu nhạc. Vì mỗi âm điệu có một tác dụng riêng vào từng thớ thịt hoặc bộ phân cơ thể. Một điệu nhạc làm nhẩy múa cơ thịt ở người đẹp có bụng thon nhỏ belly-dancer sẽ không gây ra rung động nào ở bạn ta mập phì bụng mỡ la de.
Chẳng có một quy luật nào về thưởng thức nhạc, vì nhạc vốn bay bổng tự do mà người nghe thì cũng không kém phần phóng khoáng. Cho nên nghe khi hứng, khi muốn, nghe sao cũng được, chẳng ai áp đặt được ai. Nhưng theo nhiều người sành điệu, để tận hưởng tác dụng thư giãn hoặc nâng cao tinh thần của nhạc thì cũng có vài điều lưu ý:
· Chẳng nên mở nhạc quá to và cũng không nên nghe quá lâu;
· Ðể hữu hiệu hơn, nên tập trung nghe với ống nghe chụp tai headphone;
· Nghe khi có một mình thì dễ relax hơn;
· Ðể ý coi xem ảnh hưởng của nhạc trên cơ thể như thế nào; nếu điệu nào không thích hợp thì thay bằng điệu khác;
· Cũng nên tập viết nhạc bằng cách hát theo hoặc tập một nhạc khí;
Áp dụng thực tế
Ngày nay, nhạc trị liệu là lãnh vực trong đó âm nhạc được xử dụng như một phương thức phục hồi, duy trì và hoàn thiện đời sống của người bệnh về thể chất, tinh thần cũng như cảm xúc. Nhạc được coi như một nghệ thuật sáng tạo trị liệu tương tự như vũ trị liệu, trị liệu khéo tay art therapy, và cũng có thể phối hợp với nhiều phương thức trị liệu như thiền, xoa bóp, thôi miên.
Với người khỏe mạnh, âm nhạc được dùng như một phương thức thư giãn, giảm căng thẳng ở phòng cấp cứu, phòng sanh, phòng trẻ sơ sanh vì tác dụng êm dịu của nó, hoặc trong khi tập luyện cơ thể. Với một số bệnh đặc biệt là ở trẻ em và người lớn có rối loạn về cảm xúc, hành vi, ít khả năng học hỏi, suy giảm các cử động, âm nhạc trị liệu thường được dùng đồng thời với các phương thức trị liệu căn bản để làm bệnh nhân cảm thấy dễ chịu hơn.
a-Trong giải phẫu âm nhạc giúp giảm thiểu cảm giác đau đớn, giúp bớt lo âu sợ hãi trước và sau giải phẫu, giúp hồi phục lại sức lực và khả năng diễn đạt tư tưởng. Nhiều phụ nữ đã thư giãn nghe nhạc mà nhẹ nhàng sanh con không cần đến thuốc tê. Nhiều nghiên cứu cho hay sự kích thích của nhạc điệu đôi khi lấn át được các kích thích tạo ra cảm giác đau, nhờ đó bệnh nhân tập trung vào điệu nhạc và trấn áp được cơn đau Mới ngày 27 tháng 6, 2005 vừa qua, bác sĩ Suleyman Ganidagly, Ðại học Y Khoa Harran bên Thổ Nhĩ Kỳ, công bố một kết quả nghiên cứu tương tự: Trước khi giải phẫu mà bệnh nhân được nghe nhạc thì tác dụng giảm đau, thư giãn của thuốc an thần tăng lên.
Các nhà nghiên cứu tại Ðại học Ðiều Dưỡng Atlantic, Florida cho hay nghe nhạc 20 phút có thể giảm đau nhức trong viêm xương khớp. Họ đã thử nghiệm với 68 bệnh nhân cao tuổi: một nửa nghe 20 phút nhạc mỗi ngày, nhóm kia ngồi lặng thinh tĩnh tại. Ðo cường độ đau cho thấy nhóm nghe nhạc ít nhức nhối khớp hơn nhóm kia tới 50%. Nhóm này cho biết họ cảm thấy được khích lệ với điệu nhạc và đứng lên nhún nhẩy đi qua đi lại. Ta biết rằng sự cử động rất cần để ngừa viêm xương khớp. Giáo sư Ruth McCaffrey, người đứng đầu cuộc nghiên cứu cho hay âm nhạc dường như kích thích cơ thể tiết ra nhiều endorphins là chất làm giảm cảm giác đau, giảm huyết áp, nhịp tim và nhịp thở cũng như giảm tiêu thụ oxy.
Bệnh hoạn có thể khiến ta mệt mỏi, rã rượi, không muốn sinh hoạt, cử động. Nhưng khi nghe những điệu nhạc có âm điệu khích lệ, thúc dục, ta thấy muốn lắc lư cử động theo điệu nhạc, quên cả đau đớn, tê cứng
b-Nhạc điệu cung cấp phương tiện để hiệp thông với xã hội.
.Bệnh nhân ở trong bệnh viện hoặc các vị cao niên sống trong nhà người già thường cảm thấy cô đơn, trầm buồn. Nếu có một nhóm người tới trình diễn âm nhạc rồi bệnh nhân cùng ca hát, sẽ làm họ vui vẻ, hòa nhập với người khác. Thân nhân cũng có thể thâu băng nhạc riêng mà bệnh nhân thích để họ nghe.
Bên quận Cam, Ca Ðoàn Thiện Nguyện với nhạc sĩ kỹ sư Trần Thái Nguyên, Diamond Bích Ngọc, Thanh Hằng; Houston với Trần
Huy Khang, Vũ Văn Quý...và nhiều nhóm khác khắp nơi đã làm công việc này với kết quả rất đáng khuyến khích. Họ đã mang tiếng hát “Tình Người” để tạo niềm vui cho các bậc cao niên ở “Tuổi xế chiều đìu hiu bạc bẽo”, lẻ loi trên đường về “cõi thật xa” tại các nhà người già.
c-Sau cơn tai biến não, nhiều bệnh nhân rơi vào tình trạng mất khả năng vận động, cần tập luyện để phục hồi chức năng. Âm nhạc có vai trò quan trọng giúp bệnh nhân phấn khởi, lần lần mấp máy cử động theo điệu nhạc cũng như giảm thiểu cảm giác buồn chán, ngồi không chẳng làm gì được. Kinh nghiệm cho hay nhiều người mất tiếng nói lấy lại được phát âm sau khi ầm ừ hát theo.
c-Âm nhạc trị liệu được dùng trong các trường hợp như: trẻ em tật nguyền giúp khôi phục sự phối hợp các hoạt động thể chất cũng như sự khéo léo của các bắp thịt chân tay; người bị bệnh sa sút trí tuệ người có rối loạn hành vi lấy lại sự bình thường hành động..
Bác sĩ Pascal Belin và cộng sự viên tại bệnh viện Frederic Joliot ở Orsay, Pháp đã dùng loại nhạc điệu đặc biệt Melodic Intonation Therapy để giúp phục hồi khả năng nói ở người bị tai biến não, không nói được. Theo các tác giả này thì nhạc MIT đã kích thích phần não Broca tại bán cầu não trái là nơi điều khiển ngôn ngữ.
d-Âm nhạc giúp thư giãn tâm hồn và các cơ thịt ở người đang có căng thẳng với stress, với lo âu. Âm nhạc làm giảm stress bằng nhiều cách. Nhạc giúp tâm hồn ta cởi mở và giải thoát những cảm xúc khiến ta cảm thấy stress. Khi ngả bệnh, bệnh nhân thường rơi vào tình trạng lo âu, sợ hãi, cảm thấy đau đớn, buồn rầu, đôi khi kém tự tin. Âm nhạc có thể giúp họ khuây khỏa, giảm thiểu các cảm xúc tiêu cực, khiến họ vui hơn, tự tin hơn, có nhiều phấn khởi trong đời sống.
e-Không ngủ được: xin hãy nghe những điệu nhạc chậm dãi, êm dịu. Âm nhạc tác dụng như một chất an thần giúp ngủ mà không cần thuốc, nhất là với người cao niên, đã uống nhiều thuốc cho các bệnh khác nhau. Nhớ là nhạc êm dịu chứ không phải rock, rap ồn ào kích động thần kinh.
f-Khi đi bộ mà nghe âm nhạc thì thật là tuyệt vời:ta sẽ đi lâu hơn và hăng hái hơn vì âm nhạc giúp ta quên với sự cố gắng cất bước và làm cuộc đi bộ trở nên hào hứng.
g-Vài loại nhạc giúp hạ huyết áp, nhịp tim, điều hòa hơi thở .Vận động làm tăng máu lưu thông trên não, có ích cho não nếu lại nghe nhạc trong khi vận động làm các chức năng của khối óc ta mạnh hơn . Nghiên cứu tại Ðại học Ohio cho hay bệnh nhân tim phục hồi mau hơn nếu khi đi treadmill mà lại nghe nhạc, so với người không nghe nhạc.
Chuyên viên nhạc trị liệu Barry Bernstein đã thực hiện cuộc cuộc nghiên cứu ảnh hưởng của nhạc với bệnh nhân Alzheimer tại Bệnh viện Cựu Chiến Binh Topeka, Kansas. Ông ta dùng trống . Với hai lần mỗi tuần nghe nhạc trong 10 tháng, bệnh nhân có thể tăng khả năng tập trung và phối hợp các cử động, ít nhất trong khi nghe.
h-Năm 1996, British Medical Journal có đăng kết quả nghiên cứu của bác sĩ Lars Olov Bygren, Ðại học Umea Thụy Ðiển, về ảnh hưởng sinh hoạt văn hóa với sống lâu. Ông ta theo dõi 12,675 người tuổi từ 16- 74 trong mười năm và thấy rằng âm nhạc dường như có ảnh hưởng tốt trên tuổi thọ. Và đề nghị nên có nhiều nghiên cứu hơn về tác dụng này.
i-Âm nhạc cũng được dùng với bệnh nhân ở giai đoạn cuối cuộc đời tại các cơ sở Chăm Sóc Cận Tử Hospice để tạo ra khung cảnh thương yêu, thanh thản của người sẽ ra đi cũng như của thân nhân. Trong hoàn cảnh này, đôi khi giữa người bệnh và gia đình có một cái gì ngập ngừng, dè dặt, không nói cùng nhau được. Nhưng theo Hans Christian Anderson “ When words fail, music speaks”, âm nhạc có thể thay lời nói.
Tàn mạn về nhạc thì tưởng cũng nên dành đôi lời cho người chị em song sinh Thơ Phú. Và về thi ca với sức khỏe thì quý thân hữu là những nhà thơ đã nhiều chục năm “ru với gió, mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây” chắc chắn là am hiểu rõ ràng những ảnh hưởng của thơ với con người, lúc khỏe cũng như trái gió trở giời. Lang chúng tôi không dám múa dìu qua mắt thợ mà hy vọng được học hỏi từ Ðàm Giang, Trúc Lang, Trần Mộng Tú . .. về tác dụng tốt lành của những vần thơ. Mà chỉ xin lý thuyết vài điều.
Theo John Fock, tác giả sách Poetic Medicine- The Healing Art of Poem-Making thì “Thi ca là một dược phẩm thiên nhiên. Nó giúp ta cảm nhận thấy sự sống thay vì cảm giác tê dại.”
Huyền thoại Hy Lạp có ghi đối thoại của Oceanus với Promethus “Ngôn ngữ là thầy thuốc của tâm bệnh”. Và vào thế kỷ thứ I , lang y La Mã Sauranus đã dùng thi ca và kịch để chữa cho bệnh nhân của ông ta.
Freud có nói “Chính thi ca mới khám phá ra tiềm thức chứ không phải là tôi” và “Tâm trí là bộ phận sản xuất ra thi ca”.
Bên Mỹ, bệnh viện Tâm Thần đầu tiên được thành lập ở Philadelphia vào năm 1751 và đã dùng vài thứ trị liệu phụ như đọc sách, viết văn và in ấn các bài viết của bệnh nhân vào bản tin.
Năm 1950, dược sĩ kiêm thi sĩ Eli Greifer bắt đầu dùng Thi Ca Trị Liệu tại bệnh viện Creedmora ở Nữu Ước.
Năm 1969, bác sĩ Thần Kinh Tâm Trí Jack J Leedy phát hành cuốn sách đầu tiên về Thi Ca Trị Liệu.
Ðến năm 1970 Tiến sĩ Arthur Lerner, Los Angeles, thành lập Viện Thi Ca Trị Liệu và năm 1976 xuất bản tác phẩm Thi Ca trong Kinh Nghiệm Trị Liệu.
Và vào năm 1980 các nhà Chuyên Môn Thi Ca Trị Liệu ngồi với nhau để hoạch định chương trình huấn luyện, cấp phát chứng chỉ Chuyên Viên Thi Ca Trị Liệu và lập ra Hội Quốc Gia Thi Ca Trị Liệu Hoa Kỳ.
Ngày nay thi ca đã được dùng ở nhiều bệnh viện như một phương thức trị liệu hỗ trợ cho trị liệu chính thống. Trị liệu này có thể là Sáng tác, Diễn tả, Thưởng thức với các thi điệu khác nhau: hùng tráng, thúc dục; êm dịu; sầu buồn.
Vì có người đã nói “Thi ca là sự đáp ứng cho cái bản chất thầm kín nhất của con người với sự sung sướng cùng cực, sự đau đớn tột độ của tinh thần”.
Riêng với các lang y thì thi nhạc cũng có nhiều ảnh hưởng trong khi làm công tác được người đời gán cho là “cứu nhân độ thế” đối với thân chủ.
Khi phải đương đầu với những căng thẳng hằng ngày trong việc trị liệu, kẻ sống người chết, bệnh nan y khó chữa v.v..., chính người thầy thuốc đôi khi cũng rất dễ rơi vào tình trạng căng thẳng tâm thân rồi trầm cảm, tuyệt vọng. Người thầy thuốc có lòng thườn
g dễ "mang bệnh của người vào mình", "mang bệnh ở phòng mạch về nhà". Nhưng " Đừng tuyệt vọng, tôi ơi đừng tuyệt vọng!". Vì thi nhạc cũng đóng một vai trò rất quan trọng làm lắng dịu tinh thần của người làm công tác chăm lo sức khoẻ. "Physicians heal yourselves!" Người thầy thuốc có khỏe thì mới chữa cho người bệnh được khoẻ!
Trong phòng cấp cứu, phẫu thuật gia và người cộng tác vẫn thường nghe nhạc cùng với bệnh nhân, vậy mà tâm trí không những không xao lãng, lại còn có thể chú tâm nhiều hơn đến những vấn đề cần giải quyết cấp thời trên bàn mổ. Những ca “cắt xén” như thế thường kết thúc êm đẹp và ít gặp khó khăn hơn. Và hầu hết bệnh nhân cũng mau hồi phục.
Ngoài ra khi được tận mắt chiêm ngưỡng sự huyền diệu về cấu tạo và chức năng của cơ thể con người, thầy thuốc cũng chợt nhận ra sự nhỏ bé của chính bản thân mình. "The physicians treat you but only God can heal you!" Thi ca nhạc trở thành một phương tiện để người điều trị giải bày những bức xúc, những cảm tình chợt đến, chợt đi như vậy. Lang y với tinh thần nghệ sĩ sẽ nhìn bệnh nhân qua lăng kính của một sự tôn trọng và nâng niu như là một tác phẩm nghệ thuật vĩ đại được tạo hoá nắn nót thành hình và mình chỉ là người tu bổ, gìn giữ.
Kết luận
Thi-Ca-Nhạc có sẵn khắp nơi như không khí ta thở cho nên mọi người chúng ta cũng nên lợi dụng sức mạnh của nó. Chúng ta không cần phải là một nhạc sĩ, một thi sĩ, một chuyên viên thi- ca-nhạc trị liệu để thấy được giá trị này. Chỉ cần thoải mái hát lên những lời nhạc, ngâm đọc những vần thơ ...là đã thấy người nghe cũng như người diễn tả sảng khoái vui đời rồi...Vì hát hay không bằng hay hát.
Vậy thì xin cùng nhau:
“ Nào anh em ta cùng nhau vang ca....”
“Cờ bay, cờ bay trên thành phố thân yêu...”
Bác sĩ Nguyễn Ý-Ðức
Texas-USA
Bác sĩ Hồ Ngọc Minh
San Diego-USA.